Hoắc Tổng Thích Hôn Tôi

Chương 42: một phương diện khác




Tôi tới căn hộ nhưng vắng hoe, ngoài phòng ngủ- phòng khách thì tôi chưa có đi lại những chỗ khác. Tôi gọi tên anh nhưng không có lời đáp lại, tôi mở điện thoại gọi anh vẫn không nghe máy.

Tôi tò mò, rồi ngó nghiêng muốn đi thăm quan căn nhà của bạn trai mình.

Phòng thay đồ rất lớn, quần áo ngăn nắp và có cả khu riêng trưng bày đồng hồ, giày, cà vạt. Phòng bếp thì khá đơn giản nhưng các thiết bị đều có logo hãng nổi tiếng. Phía ngoài từ phòng khách nhìn ra là bể bơi. Tôi đi quanh bể đầy nước, sau đó nhìn thấy một phòng khác, có các máy tập thể dục giống ở phòng gym, một bên tôi thấy ba người đang đứng giữa một sàn trống lớn.

Tôi khá kinh ngạc, nhưng vẫn đứng yên tại chỗ và chú ý quan sát.

Một là bạn trai tôi, hai là Mạc Nghệ Như, ba là Vu Nhiên.

Tôi không ngờ Vu Nhiên biết võ thật, tưởng chỉ có Mạc Nghệ Như làm vệ sĩ thì biết thôi chứ.

Vu Nhiên rất nhanh nhẹn, liên tục dùng một kiếm gỗ và ép Mạc Nghệ Như lùi lại. Khi Mạc Nghệ Như bị dồn vào chân tường, tôi thấy cô ấy đá một cú tới nỗi cây kiếm gỗ của Vu Nhiên bay ra sau. Ngay lập tức Vu Nhiên lao tới muốn tóm Mạc Nghệ Như, lại bị Mạc Nghệ Như né rất điêu luyện, rồi giật ngược Vu Nhiên từ sau và lôi xuống sàn.

Đúng là khoảnh khắc lịch sử, bởi tôi chưa từng thấy Vu Nhiên thảm như thế.

Hoắc Anh Đông ở bên ném cho Vu Nhiên một chiếc cung, Vu Nhiên vừa giữ được vừa rút một mũi tên ra, tuy nhiên mới kéo dây chưa kịp bắn đã bị Mạc Nghệ Như dùng một chiếc quạt xoẹt qua, dây cung chắc chắn nhẹ nhàng đứt một cái khiến Vu Nhiên mất đà suýt ngã, may được Hoắc Anh Đông đỡ lấy.

Cây quạt của Mạc Nghệ Như khá lạ, tôi đoán nó làm bằng kim loại mới có thể cắt dây cung dễ dàng và sắc ngọt.

Và tôi thấy bạn trai cùng em họ anh ấy đồng thời tiến lên để đấu lại Nghệ Như. Vu Nhiên bị hất cằng liên tiếp, khi chỉ còn Hoắc Anh Đông đấu với vệ sĩ của anh thì tôi mới hiểu vì sao một người là ông trùm tương lai, một người được chọn là vệ sĩ cho ông trùm.

Mạc Nghệ Như là phụ nữ nhưng không hề yếu thế, thậm chí nhiều cú cô ấy còn đánh trả lại.

Lần đầu tôi chứng kiến bạn trai mình ở một phương diện rất khác. Anh nâng cả người Mạc Nghệ Như lên, sau đó quay sang phát hiện ra tôi thì cười một cái, rồi ném Mạc Nghệ Như lên tấm nệm bên cạnh.

Cũng là lần đầu tôi thấy người mạnh mẽ như Mạc Nghệ Như chật vật nhăn nhó đứng lên. Bảo sao tôi cũng thuộc dạng cao và nặng, mà Hoắc Anh Đông có thể vác hay bế tôi rất chắc chắn và đơn giản.

Anh vẫy tay ra hiệu cho tôi tới chỗ họ, ngay lập tức hai người kia cũng nhìn thấy tôi.



Tôi đi vào, vừa tới cửa đã bị một mũi tên lướt qua ngang mặt và ghim vào cánh cửa.

Tôi nhíu mày hốt hoảng, Hoắc Anh Đông lườm Vu Nhiên một cái rồi đi tới chỗ tôi.

Có sao không?Không, Vu Nhiên sao có thể làm gì em trước mắt anh chứ!Tôi nhìn ra sau thấy Vu Nhiên bĩu môi cất lời.

- Đang tập luyện ấy mà.

Tôi gật gù, rồi đáp lại.

- Cô Vu giỏi ghê, nhìn mọi người tôi còn thấy siêu hơn cả kĩ xảo phim hành động nữa.

Vu Nhiên cong môi cười đắc ý, Hoắc Anh Đông xoa xoa đầu tôi. Bỗng người kiệm lời như Mạc Nghệ Như lên tiếng.

- Quá khen rồi, tập luyện phòng thân mà thôi.

Hoắc Anh Đông nhìn tôi rồi bóp nhẹ má.

- Em muốn thử không, rảnh rỗi có thể tập cùng anh.

Vu Nhiên vẫn không thích tôi bèn lên giọng châm biếm.

- Đừng có mà tình chàng ý thiếp ở đây chứ. Diễn viên liễu yếu đào tơ này sợ một cú ngã cũng không chịu nổi, vẫn là không thể hòa nhập được với việc tập luyện cấp cao của chúng ta đâu.

Dù bị nhắc nhở nhưng có vẻ đam mê cà khịa tôi đã ăn vào máu của cô em họ này, lại lần nữa bị bạn trai tôi chấn chỉnh.

- Nhà anh thì anh muốn làm gì chẳng được. Em còn ngông cuồng, lần sau mũi tên kia sẽ lướt qua người em.

Vu Nhiên cắn môi tỏ vẻ tức tối, rồi đi tới cửa rút mũi tên ra và ném xuống đất. Lúc lướt qua tôi, cô ấy còn lườm tôi rất nhanh nữa.

Mạc Nghệ Như cũng nhét cây quạt màu đen của cô ấy ra sau thắt lưng, sau đó cúi chào Hoắc Anh Đông.



- Chúng tôi xin phép!

Hoắc Anh Đông gật đầu, Vu Nhiên không cam tâm nhưng vẫn bị Mạc Nghệ Như kéo đi.

- Anh cả, bình thường tập xong sẽ ăn cơm tại nhà anh mà. Anh cả....

Chắc chắn Mạc Nghệ Như chỉ thua Hoắc Anh Đông, còn đâu trên cơ Vu Nhiên mới có thể lôi xềnh xệch người ta rời đi như vậy.

Một suy nghĩ lướt qua đầu tôi. Có khi tôi phải học võ gì đó thôi, chứ đứng cùng mấy người này thấy hốt quá.

Cỡ như Mạc Nghệ Như tôi không đọ được, tôi liền muốn thắng thua với Vu Nhiên. Quá khứ từng là hoa khôi vượt mặt người ta, giờ lại bị bắt bẻ không ngớt, tôi thực sự muốn một ngày Vu Nhiên phải công nhận mình.

- Anh ơi, Vu Nhiên học võ gì thế?

Hoắc Anh Đông nheo mắt nhìn tôi rồi hỏi.

- Em định làm gì sao?

Không biết có phải tôi đơn giản quá không mà cảm giác Hoắc Anh Đông cái gì cũng biết.

- Tò mò thôi.

Anh hơi cười rồi giữ eo tôi tiến ra ngoài, vừa đi vừa nói chuyện.

Võ kendo. Bà ngoại của Vu Nhiên là cao thủ kiếm Nhật nên cả hai mẹ con nhà em ấy đều thành thạo môn nàyÔ!Tôi cảm thán một câu vô thưởng vô phạt, đi thêm mấy bước thì dừng lại, mắt chớp chớp nhìn bạn trai.

Em định....Học võ kendo, hửm?Anh đi guốc trong bụng em đúng không?Hoắc Anh Đông bật cười rồi bế ngang tôi lên.

- Anh sẽ tìm thầy tốt dậy em. Cô gái của anh cũng ham học đấy chứ. Đáng khen!