Hoắc Tổng Thích Hôn Tôi

Chương 27: một câu bae, hai câu bae




Hoắc Anh Đông đúng là không nói dối tôi thật. Anh nói tôi dự sự kiện cùng anh, liền cho người gửi trang phục tới tận nhà.

" Tôi hơi bận, những người đó sẽ giúp em. Hãy tận hưởng và xinh đẹp nhé, bae!"

Nhìn tin nhắn gửi tới, tôi cầm điện thoại bất giác mỉm cười. Người đàn ông này, tuy lắm lúc tôi thấy khá đáng ghét, nhưng cũng dễ thương.

Một dàn nhân viên đang bận rộn trong căn hộ nhỏ của tôi. Người giàu như Hoắc Anh Đông quả nhiên khác biệt.

Các nhân viên của nhãn hàng hiệu cực kỳ chuyên nghiệp, một người chuẩn bị giá đồ gồm váy và quần áo, một người chuẩn bị phụ kiện như túi xách- giày- trang sức, một người chuẩn bị bàn trà và đồ ngọt tráng miệng.

Đây chính là trải nghiệm bê nguyên store về nhà.

Vốn tôi chỉ cần một bộ đồ, nhưng họ mang tới rất nhiều lựa chọn, rồi còn mix match các kiểu để tìm ra kiểu tôn lên vẻ đẹp cho tôi nhất có thể.

Tôi chưa bao giờ có cảm giác được cung phụng như vậy, lúc đầu còn ngại, sau đó thì cởi mở hơn phối hợp cùng họ.

Nhận ra các món đồ đều tone màu trung tính và logo không lộ liễu mà tinh tế, tôi hỏi nhân viên.

Có vẻ nghiêm túc nhỉ?Dạ, Hoắc tổng phân phó là trang phục thanh lịch, nhã nhặn ạ.Ừm.Tôi vui vẻ xem tới xem lui, chủ ý này của Hoắc Anh Đông vừa hay đúng ý tôi.

Cuối cùng là tôi chọn bộ váy hai dây suông đen bó vừa phải, bên ngoài khoác áo blazer cùng tone để tránh hở hang. Nhìn tổng thể tôi khá hài lòng, vừa vặn, sang lại tôn dáng.

Tôi tự chụp một bức ảnh mình mặc bộ đồ đó trước gương, còn cong người uốn éo khoe eo khoe hông, vô thức định gửi cho Hoắc Anh Đông xem.

- Ủa, mình bị sao vậy!



Tự thấy mình kì cục, tôi xóa ảnh không gửi nữa, kẻo Hoắc Anh Đông biết tôi thích thú thế này sẽ lại trêu cho mà xem.

Tò mò quá, không biết sự kiện gì. Tôi hơi hồi hộp xen lẫn lo lắng, nhưng vẫn mong ngày mai tới thật nhanh.

Chả hiểu sao mong ngày mai thế, chắc vì được mặc đồ đẹp, hoặc sẽ gặp lại Hoắc Anh Đông, tôi tự cười ngẩn ngơ xong rồi nhắc nhở mình phải lạnh lùng lên mới phải.

Hoắc Anh Đông có vẻ rất bận.

Tận tối muộn mới nhắn cho tôi.

"Mai có người tới đón em nhé. Chúc bae ngủ ngon."

Huhu sao một người đàn ông 28 tuổi vẻ ngoài lạnh lùng có thể một câu "bae", hai câu "'bae" với tôi như vậy. Thật khiến người ta tan chảy mà.

Tôi phân vân ấn tới ấn lui, nghĩ đủ câu từ để rep lại. Mãi lúc sau gửi đi một câu khách sáo.

"Cảm ơn Hoắc tổng, chúc ngủ ngon ,zz,Z"

Hoăc Anh Đông chỉ xem và không rep gì nữa, cũng không bày tỏ cảm xúc gì với tin nhắn cả.

Tôi leo lên giường, thổn thức mãi mới ngủ được.

***

Tôi đặt báo thức sớm, lọ mọ dậy và còn nhờ Pen tới makeup cho tôi.

Phải nói chế ấy rất đa zi năng, vừa làm quản lý, vừa kiêm trang điểm và chạy việc. Thật ra tôi không quá giàu để trả lương cao. Pen ở bên tôi đúng là vì tình nghĩa "chị em" suốt bao năm qua.



Chế ấy biết tôi đi cùng Hoắc Anh Đông thì vui lắm, không hỏi gì nhiều mà tập trung dặm kem lót lên mặt tôi.

Này Pen, đáng lẽ đang ngủ lại bị em gọi, sorry chế nha.Có gì mà sorry, công việc cả mà. Đây là tác phong chuyên nghiệp, cống hiến trong lao động đó.Pen, ở bên chế tuy hay bị chửi nhưng em vẫn thấy chế rất lạc quan và tích cực ý. Cảm ơn nhiều nha.Pen dừng lại nhìn tôi cười.

- Nay cưng lễ độ thế, tự nhiên làm người ta xúc động. Này, bao giờ giàu đừng quên người ta là được, tăng lương thì càng tốt, không thì cứ quý nhau nhá.

Tôi gật đầu.

- OK!

Thâm tâm tôi luôn muốn báo đáp Pen, tôi còn mơ mộng nếu giàu rồi, việc đầu tiên làm là xây lại nhà cho bố mẹ, việc thứ hai là mua nhà tặng Pen. Tôi và bố mẹ tôi coi Pen như thành viên ruột thịt của gia đình.

Pen vẫn ở nhà thuê, nói đúng hơn là một phòng nhỏ khép kín. Chế ấy đã rất vất vả, đôi khi còn bị nhiều người kém duyên trêu chọc về giới tính, nên tôi thương Pen lắm.

Khi họ hàng quay lưng vì nhà tôi đang giàu bỗng phá sản, thì chỉ có Pen chọn tiếp tục đồng hành cùng tôi.

- Ten tèn, xong rồi!

Tôi mở mắt ra, nhìn mình trong gương mà kinh ngạc.

Hôm nay Pen make cho tôi kiểu Âu với son nude và kẻ mắt đậm, còn đánh khối gò má, nhìn tôi khá ngầu và lạnh lùng.

Wow, đẹp nha!Dĩ nhiên, người ta đã make cho hợp với bộ đồ đó. Nào mau chỉn chu một lượt đi kẻo trễ giờ.Trước khi tôi lên xe để tới chỗ Hoắc Anh Đông, Pen còn nháy mắt khích lệ.

- Chúc may mắn nha!!