“Con nhìn xem đây là cái gì?!”
Hàn Nhàn ném điện thoại tới trước mặt cô, thần sắc xanh mét.
Nhìn thấy nội dung hot search, sắc mặt Hàn Khả Tâm trắng bệch, tức giận đến phát run cả người.
“Tại sao lại như vậy, mẹ, đây là có chuyện gì? Người trên này rõ ràng nên là Tần Nguyên, sao lại biến thành con?!”
Lửa giận cùng kinh sợ trong lòng Hàn Nhàn không ít hơn cô là bao.
“Mẹ cũng muốn biết rốt cuộc là con làm ăn
kiểu gì vậy, gọi điện thoại! Lập tức gọi hỏi rõ ràng cho mẹ!”
Hàn Khả Tâm vội vàng cầm lấy di động gọi cho tổng giám đốc Lý Minh.
Cô cùng đối phương đã làm giao dịch vài lần, đều không có trực tiếp liên hệ nhưng vẫn biết số điện thoại đối phương.
Gọi vài lần cũng chưa có người bắt máy.
Cho tới khi số cô bị người ta kéo vào danh sách chặn, không gọi được nữa.
Hàn Khả Tâm tức giận ném điện thoại vào tường vỡ tan.
Cô đây là rõ ràng bị người khác tính kế!
Hàn Khả Tâm run run môi, thanh âm oán độc: “Mẹ, tuyệt đối là tiện nhân Tần Nguyên, khẳng định là cô ta giở trò quỷ!”
Lúc biết được hot search, người đầu tiên Hàn Nhàn nghĩ đến cũng là Tần Nguyên.
Ngay sau đó, bà lắc đầu phủ nhận.
Nha đầu kia không có đầu óc như vậy.
Tây Thành là địa phương nào, là tầng chót nhất xã hội pha trộn bao người dơ bẩn, chỉ biết dựa vào đấm đá quát tháo đấu ác, nào có lòng dạ cùng tính kế như vậy.
Nhưng trừ bỏ cô ta, Hàn Nhàn đoán không ra là ai ở sau lưng tính kế.
“Mẹ, mẹ phải giúp con, con không thể xảy ra chuyện, Hoắc gia bên kia khẳng định cũng sẽ biết, mẹ, con không thể bị tiện nhân Tần Nguyên kia huỷ hoại như vậy!”
Hàn Khả Tâm gắt gao nắm lấy cánh tay Hàn Nhàn, dùng sức lay động người bà.