Ngày hôm sau.
Ngày đầu tiên Lâm Kiều Như nhận chức, cô làm việc với tinh thần vô cùng hăng hái, tràn đầy tự tin.
Vị trí của cô tuy không cao, nhưng cô lại là người thân cận bên cạnh tổng giám đốc, thậm chí ngay cả người của bộ phận quản lý cũng phải trưng ra khuôn mặt tươi cười mà chào đón.
“Kiều Như, cô tới đây một chút!”
Dương Bách Xuyên gọi.
“Vâng!”
Lâm Kiều Như lập tức đứng dậy, đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc.
“Đây là thiệp mời của buổi lễ chào đón, cô có thể mời bạn bè cùng tham giai”
Dương Bách Xuyên lấy một tấm thiệp mời màu đỏ, đưa cho cô.
Tấm thiệp được thiết kế vô cùng đẹp đế, làm bằng vàng 24k, chỉ riêng chỉ phí làm ra tấm thiệp này cũng đã lên đến hàng chục triệu.
“Tổng giám đốc Dương, đây là cho tôi ạ?”
Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Như mở to, trên khuôn xinh xắn ấy hiện lên một vẻ vô cùng khó tin.
Cô vô cùng rõ ràng sự quý giá của tấm thiệp mời này!
Nghe nói trên thị trường chợ đen, một thiệp mời đã được nâng lên đến giá cả hàng tỉ đồng.
Cho dù như vậy, vẫn không có ai chịu bán.
Có thể được mời tham gia buổi lễ chào đón, đều là những tỷ phú vô cùng giàu có, vốn dĩ họ cũng không quan tâm đến hàng tỉ đồng kia làm gì.
Hơn nữa có thể gặp được cái vị chủ tịch của tập đoàn Phong Vân kia, đối với bọn họ, đó là cơ hội mà không thể dùng tiền để đánh đổi được.
Cô chưa bao giờ nghĩ tới, Dương Bách Xuyên sẽ dễ dàng đưa cho mình một tấm thiệp mời như vậy.
“Cái này… Xem như là phúc lợi của nhân viên đi!”
Dương Bách Xuyên giải thích một chút.
“Thì ra là như thế!”
Lâm Kiều Như gật đầu, cũng không có nghỉ ngờ gì, yên lặng nhận thiệp mời, bỏ vào trong chiếc túi nhỏ mang theo ở bên người.
Sau khi cô chuẩn bị quay trở về, sẽ gọi Tần Vũ Phong cùng tham gia với cô.
Nhưng cô lại không biết, thật ra đây chính là sắp xếp của Tân Vũ Phong.
Nếu dùng cách này, Tân Vũ Phong có thể thuận lợi tham gia, cũng sẽ không bị nghi ngờ.
Giữa trưa, Dương Minh Thắng kích động đi đến phòng làm việc của tổng giám đốc, chuẩn bị thực hiện nguyện vọng của Lâm Yến Vân, lấy một tấm thiệp mời. Nhưng mấy phút sau.
Dương Minh Thắng mặt xám xịt đi ra, bị khiển trách nặng nề.
Anh ta vốn nghĩ rằng, chú của mình sẽ thỏa mãn nguyện vọng “nho nhở đó của mình, nào ngờ Dương Bách Xuyên lại trách mắng anh ta một trận, nói nhà họ Lâm không đủ tư cách tham gia, sẽ hạ thấp độ trang trọng của buổi lễ chào đón, thậm chí cũng có thể làm cho chủ tịch bất mãn!
Nhưng ngày hôm qua Dương Minh Thắng đã khoe khoang khoác lác mạnh miệng biết bao nhiêu, nếu mà thế này, anh ta vốn dĩ không có cách nào để báo cáo kết quả với Lâm Yến Vân đượ!
c Đột nhiên, khóe mắt anh ta lướt qua, nhìn về phía bàn làm việc của Lâm Kiều Như ở bên cạnh.
Chỉ thấy trong chiếc túi nhỏ kia, có một tấm thiệp mời, lộ một nửa ra bên ngoài.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Tại sao cô nhóc này vừa mới vào nhận chức không bao lâu, đã có thiệp mời rồi?”
“Cô xứng đáng sao?!”
Trong lòng Dương Minh Thắng, vô số suy nghĩ hiện ra.
Anh ta thậm chí còn nghỉ ngờ, có phải là Lâm Kiều Như dùng sắc đẹp, quyến rũ chú của mình, cho nên mới nhận được thiệp mời hay không.
“Khụ khụ… Trợ lý Lâm, quản lý Vương của phòng tiếp thị, nói có chuyện gấp tìm cô, cô mau đi đi!”
Dương Minh Thắng nói.
“Được!”
Lâm Kiều Như không nghỉ ngờ, lập tức đi đến phòng tiếp thị.
Sau khi dụ cô đi chỗ khác, Dương Minh Thắng nhìn chằm chằm vào tấm thiệp mời kia, ánh mắt nóng rực.
“Dù sao trên thiệp mời cũng không có ghi tên lên, cô vốn dĩ cũng sẽ không nghi ngờ đến tôi!”
Dương Minh Thắng yên tâm, trực tiếp cầm lấy thiệp mời, nhét vào túi của mình, sau đó giả bộ như không có việc gì rồi rời đi.
Đợi sau khi trở lại phòng làm việc của mình, Dương Minh Thắng mới lập tức gọi điện thoại cho Lâm Yến Vân, chủ động tranh công: “Yến Vân, chuyện thiệp mời, anh đã làm xong rồi!”
“Học trưởng, anh tuyệt vời quá!
Moa!
Lâm Yến Vân tặng anh ta một nụ hôn gió, làm cho Dương Minh Thắng rất vui vẻ.
- ------------------