Hoa Tử Đằng - Tiểu Oa Oa

Chương 13




5 giờ sáng một chiếc xe hơi đen bóng sang trọng, đang chạy bon bon trên đường vắng. Kỳ An ngồi ở ghế phụ phía trước xe, cậu kéo cửa kính xe xuống để hít thở không khí buổi sáng sớm.

Bên ngoài là bờ biển cát trắng, phí xa xa là đại dương xanh và mặt trời đang dần ló dạng, làm rực lên ánh sáng vàng nhạt trên cả một vùng biển. Thi thoảng lại có một bầy hải bầu bay lượn gần mặt biển.

Khung cảnh trước mắt thật khiến người nhìn cảm thấy bình yên. Đây là lần đầu tiên Kỳ An được ngắm bình minh trên biển, nhìn khung cảnh trước mắt, không khỏi khiến cậu thấy trầm trồ. Đôi mắt xinh đẹp cứ như vậy mà dán chặt về phía mặt biển bên ngoài cửa kính xe.

Hôm nay là ngày quay đầu tiên của bộ phim “ Ánh sáng nơi anh “ bối cảnh chính của bộ phim này là ở một vùng biển, nằm cách trung tâm thành phố 2 tiếng đi xe.

Nên Kỳ An và Ngọc Lam đã phải dậy từ 3 giờ sáng, để chuẩn bị di chuyển đến địa điểm quay.

Khi xe của Kỳ An và Ngọc Lam đến nơi thì cũng đã 6 giờ sáng, dù còn khá sớm nhưng hầu như các bối cảnh để quay phân cảnh đầu tiên đều đã được chuẩn bị xong xuôi.

Vừa xuống xe thì đã có nhân viên đến để trang điểm cho Ngọc Lam. Đạo diễn Huỳnh Chi cũng đến chào hỏi cô và Kỳ An vài câu, rồi lại tiếp tục chỉ đạo dựng các cảnh quay.

Huỳnh Chi là nữ đạo diễn trẻ tuổi, nhưng lại rất có tài trong lĩnh vực này. Dù tuổi còn khá trẻ so với nhiều đạo diễn gạo cội khác, nhưng Huỳnh Chi đã sở hữu cho mình rất nhiều giải thưởng danh giá về lĩnh vực phim ảnh.



Đi kèm với tài năng ấy, là sự khó khăn đến mức thượng thừa trong nghệ thuật của cô. Nên khi nghe tin cô sẽ là đạo diễn cho bộ phim " Ánh sáng nơi anh " cũng đã có rất nhiều diễn viên nổi tiếng, muốn dùng danh tiếng và quyền lực của mình đễ có được một vai diễn trong phim, nhưng đều bị Huỳnh Chi từ chối.

Đối với cô ấy, tất cả mọi thứ về nghệ thuật đều phải thực hiện bằng chính năng lực của mình. Sự khó khăn ấy, cũng là một trong những yếu tố khiến phim của cô rất được lòng người hâm mộ và cả giới phê bình.

Vừa vào đến phòng trang điểm dành cho nghệ sĩ, Ngọc Lam đã gặp phải ánh mắt không mấy thiện cảm từ Kiều Anh.

Kiều Anh là nữ diễn viên hạng A, là diễn viên đi lên bằng thực lực, nhưng tính khí lại không mấy hòa đồng, còn có phần hơi coi thường người khác.

Kiều Anh nhìn Ngọc Lam bằng đôi mắt không thể nào khinh thường hơn rồi lại ném cho Ngọc Lam một câu:

- ồ đại minh tinh màn ảnh rộng đến rồi à

- Dạ em chào chị Kiều Anh

- Đừng gọi tên tôi, tôi không thích tên mình phát ra từ miệng của cô

- Dạ

Lỡi lẽ như thế thì cũng hiểu rõ là cô ta không ưa gì Ngọc Lam rồi. Cũng không phải không có lý do. Cô ta đã cố gắng xin xỏ phó đạo diễn cho mình vai chính của bộ phim, nhưng cuối cùng lại bị Huỳnh Chi từ chối thẳng thừng, không chút nể nang.

Đã vậy lại còn để cho một cô gái mới vào nghề nhận vai nữ chính. Còn phân cho cô làm nữ phụ, đã vậy còn là nữ phụ phản diện. Cũng quá coi thường khả năng của cô ta rồi.



Đúng thật là phật ý Kiều Anh quả thực rất khó khăn cho Ngọc Lam, vì là đàn em và Kiều Anh là minh tinh lớn nên Ngọc Lam bị cô ta làm khó dễ đủ đường.

Phân cảnh hôm nay rõ ràng là do Ngọc Lam đóng trước, vậy mà cô ta cứ đòi nhân viên phải trang điểm cho cô ta trước. Làm cho Ngọc Lam phải ngồi đợi gần 1 tiếng thì mới được trang điểm. Vừa mới bắt đầu mà đã như thế, thử nghĩ đến những phân cảnh cô bị cô ta ngược đãi thì thật sự rất thảm đây.

Lúc này thì Kỳ An đang ở bên ngoài để sắp xếp lịch trình với đoàn phim, cũng không có thời gian để vào tìm Ngọc Lam.

Cuối cùng thì ngày đầu tiên quay phim cũng đã kết thúc. Mọi thứ xong xuôi thì cũng đã gần 10 giờ đêm. Lúc trên xe trở về thành phố.

Thấy Ngọc Lam cứ ủ rủ không nói gì, Kỳ An cảm thấy không đúng cho lắm, Ngọc Lam rất tâm huyết với vai diễn này và cô cũng là người rất chịu thương chịu khó, không lý nào được quay bộ phim mình mong muốn lại ủ dột như vậy. Cậu không nhịn được mà hỏi cô:

- Có chuyện gì sao Ngọc Lam

- Cứ gọi là em được rồi, gọi tên nghe xa lạ lắm

- Ừm, em có chuyện gì không vui sao

Vừa nghe Kỳ An hỏi xong Ngọc Lam lại càng xụ mặt hơn nữa, miệng thì ríu rích kể lể việc mình bị bắt nạt cho Kỳ An nghe

- Anh biết không hôm nay cái cô Kiều Anh đó cứ kiếm chuyện với em đủ đường hết á. Rõ ràng là em phải quay trước mà cô ta cứ nằng nặc đòi trang điểm cho cô ta trước. Làm hại em bị trễ giờ quay còn bị Đạo diễn la một trận nữa. Đã thế còn bắt bẻ cách ăn nói của em, giọng điệu thì cứ như là em không xứng để gọi tên cô ta vậy. Khinh người quá đáng.

- Sao lúc sáng em không nói cho anh biết, nếu anh biết vì cô ta dở chứng mà em bị la như thế anh sẽ lấy nước tẩy trang mà tạt vào mặt cô ta rồi

- Haizzz... dù sao chị ta cũng là minh tinh lớn em cũng không dám đụng vào đâu, chưa kể đạo diễn rất khó, nếu cố tình gây chuyện lớn trong đoàn phim sẽ không hay

- Thôi không sao, hôm nay anh phải chỉnh đổn lại lịch trình của em, nên không thể ở bên cạnh em được, lần sau anh sẽ ở bên cạnh để bảo vệ em

- Bảo vệ em á

- Đúng rồi, nghệ sĩ của anh tuyệt đối không được để người khác ức hiếp được

- Cảm ơn anh

Những quản lý trước kia mỗi lần nghe tin cô bị bắt nạt cũng chỉ bảo cô phải nhẫn nhịn thì mới có thể tồn tại trong giới showbiz này được, nếu không thì cũng là đổ hết lỗi lên người của cô.

Đúng thật là đôi lúc cô cũng cảm mệt mỏi với sự hiền lành này của mình, cũng không biết là hiền lành hay nhu nhược ngốc nghếch nữa. Vậy mà lần đầu tiên có người đứng về phía cô, còn nói sẽ bảo vệ cô, thật sự khiến cô có chút cảm động nha.