Và rồi Bạch Tử Họa cảm thấy lạnh thấu xương, như không bao giờ có thể nhúc nhích được nữa.
Hắn quỳ xuống trước mặt nàng, làm vậy có lẽ nàng sẽ tha thứ cho hắn?
“Bạch Tử Họa, ta lấy danh nghĩa của nguyền rủa ngươi, từ hôm nay trở đi, ngươi khôi phục thành người phàm. Khi già đi, nếu như lòng ngươi vẫn không thay đổi, thì đó là ngày mà ngươi và ta gặp lại. Trước đó, chúng ta tạm không gặp nhau.”
Nếu đây là điều nàng muốn, nếu làm vậy mà có thể tha thứ cho ta. Vậy thì cứ thế đi, ta sẽ như nàng mong muốn.
Tiểu Cốt, Bạch Tử Họa ta về sau tuyệt đối sẽ không phụ nàng nữa, gia đình chúng ta sẽ lại đoàn viên, không xa rời nhau.”