Khắp gian nhà trọ này, đâu đâu cũng là hình bóng của Lôi Dĩnh
Điểm này Cung Thần Hạo muốn phủ nhận , nhưng sự thật lại xảy ra trước mặthắn, một tuần nay, dù là ở phòng khách, nhà bếp, phòng ngủ hay thưphòng, nơi nơi cũng đều vương lại hình bóng của nàng,mùi của nàng
Phòng khách trưng một tấm hình kết hôn, trong phòng ngủ cũng có một tấm hìnhđồng dạng, trên bàn làm việc cũng bày ra một khuôn hình nhỏ, bên tronglà tấm ảnh hắn cùng nàng kết hôn, trong phòng tắm sắp đặt đôi bàn chảicủa hắn và nàng, cả tủ quần áo cũng có quần áo của hắn và nàng đặt cùngmột chỗ
Đó là đồ lúc trước hắn giúp nàng mua, nhưng nàng một bộ cũng không mang đi, nàng chỉ mang đi những đồ thật sự thuộc về mình
Hắn ảo não cào cào tóc, vì chính mình phung phí tâm tư, lúc này có chútnhàm chán mà cào tóc, mở ra cặp tài liệu, lấy ra công văn buôn bán chưalàm xong, hắn nhìn nhìn, suy nghĩ lại bay xa
Hắn hiệntại sao lại ở nhà? Lúc trước hắn đều ở văn phòng đem công việc xử lýxong xuôi sau đó mới rời đi, tại sao cả tuần lễ này, hắn luôn mang việcvề nhà xử lý? Trong nhà lại không có người đợi hắn, hơn nữa hắn cũngchưa bao giờ biết, thì ra cái nhà này lớn như vậy….
Lấytay lau mặt , hắn buộc chính mình tập trung tinh thần vào công việc,nhưng chỉ 10 phút sau, hắn lại phiền chán buông bút trong tay, tựa lưngvào ghế ngồi
Đáng giận! Hắn rốt cuộc là bị sao vậy? Tạisao suy nghĩ lại luôn chuyển về nữ nhân……..chết tiệt nọ? Thời gian trước hắn về nhà chỉ là mệt mỏi, tuyệt đối không kì vọng có thể thấy nàngquay về
Đứng dậy rời khỏi thư phòng, dời đi lực chú ý,hắn cầm đống thư trên bàn trà chu đáo phân loại, thư quảng cáo quăngsang một bên, hóa đơn đặt bên kia, thông báo nộp thuế………
Nhưng chỉ được mấy phút, hắn lại đặt đống thư tín sang một bên, đợi ở nhà chỉ làm cho hắn nghĩ đến nàng, nhưng mà hiện tại hắn không muốn về nhà, cầm lấy áo khoác đứng dậy, hắn hiện tại muốn ra ngoài giải sầu
Nhìn con số trên thang máy từ từ ha xuống, tâm tình của hắn cũng khôngchuyển tốt, ngược lại càng thêm buồn bực, đột nhiên, thang máy ở lầu 3liền ngừng lại
Đối diện trước mặt là một người phụ nữ cùng một đứa con nít, người phụ nữ nhìn thấy hắn trong thang máy liền ngây ngẩn cả người
Cung Thần Hạo nhíu nhíu mày, lại là một háo sắc nữ nhân “Cô có vào hay không?” Hắn lạnh lùng nói
“A??” Người phụ nữ lúc này mới chú ý đến sự luống cuống của mình, vội vàng cúi đầu, lôi kéo tay bé trai bước vào
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, bọn họ cũng không nói chuyện với nhau, đợicho thang máy nhảy tới lầu một, thì nữ nhân kia mới hậu tri hậu giác gọi Cung Thần Hạo đang muốn đi ra khỏi cửa lại
“Tiên sinh kia……………chờ một chút!”
Nghe nàng đột nhiên gọi, Cung THần Hạo ngừng bước, quay người, là nữ nhânvừa nãy cùng hắn sử dụng thang máy, hắn không rõ nàng gọi hắn có chuyệngì?
“Chuyện gì?”
“Ách……..xin hỏi mộtchút, anh có phải là ông xã của Lôi Dinh không?” Nữ nhân hỏi, lạnh quáa! Sao lại không giống với báo đưa tin nhỉ? Không phải người ta nói hắnlà người ôn hòa, lịch sự sao?? Trên mặt cũng thường lộ vẻ tươi cười dịudàng? Xem ra không thể tin tưởng vào báo chí rồi
LôiDĩnh?? Độ ấm trong mắt hắn lại hạ xuống mấy độ, đánh giá người phụ nữxinh đẹp trước mắt, nàng hẳn là học tỷ mà Lôi Dĩnh từng nói qua! “Ừ, cóchuyện gì sao?”
“À…………….Tiểu Dĩnh gần đây có khỏekhông?? Tôi gọi điện thoại cho nàng , nhưng nàng luôn tắt máy, hại to lo lắng muốn chết, lần trước ở bệnh viện, tôi lại vội vàng rời đi cảm thấy thật có lỗi!!” Cao Di Tĩnh có chút ảo nảo nói, ngày đó nàng thật khôngan tâm, gọi qua vài lần, điện thoại đều tắt máy, mà nàng lại ngại lêngặp Lôi DĨnh
“Bệnh viện?? Nàng khi nào đi bệnh viên??” Cung Thần Hạo lo lắng nói
Cao Di Tĩnh khó hiểu nhìn hắn “Anh……….anh không biết sao?? Chuyện hôm đó,học muội nói rằng, anh sẽ đi bệnh viện đón nàng mà?” Sau khi nói xong,lại nhìn nhìn hắn, không hiểu tại sao Lôi Dĩnh muốn gạt nàng
“Nàng sao lại đến bệnh viện??” Cung Thần Hạo hỏi, hắn đối với nàng thật sự một chút cũng không hiểu biết
“Ách?? Nàng chưa cùng ành nói chuyện nàng mang thai sao??” Cao Di Tĩnh càngngày càng kinh ngạc, nhìn hắn nhíu chặt mày, trong lòng nghĩ, học muộikhông phải ngay cả chuyện này cũng không cùng hắn nói đi?
Mang thai??
Hai chữ như sét đánh này, tiến thẳng vào lòng hắn, nàng dám mang bóng chạysao?? Có đứa con của hắn, cũng không cho hắn biết?? Có phải nàng đã sớmcó dự tính rời đi hay không, cho nên ngay từ đầu không muốn cho hắn biết
Cao Di Tĩnh nhìn hắn mặt mày càng ngày càng âm trầm, không khỏi rùng mìnhmột cái, nắm tay con trai, không tực giác vội vàng đi lên, đứng bên cạnh hắn áp lực thật lớn a! “Ách……..chuyện này! Nếu không có việc gì, tôi đi trước , đúng rồi, thay tôi hỏi thăm học muội, có rảnh kêu nàng gọi chotôi”
Nói xong , nàng vỗ vỗ vai con trai, ở tay con trainói nói cái gì, sau đó đứa bé lại gật đầu, ngọt ngào nói “Thúc thúc, tạm biệt” rồi cùng Cao Di Tĩnh rời đi
Cung Thần Hạo nhìntheo bóng lưng các nàng rời đi thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, cólẽ nếu nàng không đi, đợi mấy tháng nữa, là hắn có thể cùng nàng chàođón cục cưng rồi
Lấy điện thoại đi động ra, hắn gọi về nhà
“A lô”
“Lưu thẩm, mẹ tôi có ở nhà không?”
“Thiếu gia a! Có, phu nhân đang ở trên lầu, tôi đi gọi, cậu chờ một lát nha!” Lưu thẩm buông điện thoại xuống rồi chạy lên lầu
Cung Thần Hạo đợi 2 phút sau, lại nghe được giọng nói quen thuộc “A lô, mẹ, là con”
” Đã tìm được tiểu Dĩnh?” Câu đầu tiên Liễu Tình mở miệng là hỏi điều này
“Mẹ, Lôi DĨnh có phải đã mang thai không?” Cung Thần Hạo không để ý đến lời của nàng, liền lập tức hỏi
“Ách…………..đúng vậy a!! Con không biết sao?” Liễu Tình có chút kinh ngạc, chuyện nàngmang thai, đang lẽ hắn phải là người đầu tiên biết mới đúng a!!
“Tốt lắm, mẹ, không có việc gì, Lôi DĨnh, con nhất định sẽ tìm nàng trở về,còn nữa, chuyện lần trước, con ăn nói có hơi nặng nề, mẹ thay con hướngông nói lời xin lỗi” Cung Thần Hạo đã có được đáp án hắn muốn, đối vớithắc mắc của mẹ, hắn đánh trống lãng , không để cho nàng nhận thấy đượccái gì
“Được như vậy thì tốt lắm, mẹ sẽ chờ tin tức của con nha” Liễu Tình nhẹ nhõm, coi như hắn có chút lương tâm
“Ừ, vậy con cúp máy trước” Nói xong, liền cúp điện thoại, Cung Thần Hạo đira khỏi tòa nhà lớn, chủ ý trong lòng đã có, hắn không tin, lấy thực lực của hắn, chỉ một tiểu nữ nhân, không có lý do nào lại không tìm ra