“Ko được a! Giữa trưa em có hẹn rồi.” Lôi Dĩnh nháy mắt suy nghĩ đã trả lời
“Vậy buổi tối đi”
“Buổi tối a……………”dù sao về nhà cũng có chuyện gì làm, một lát gọi điện thoạicho hắn báo 1 tiếng “Được, nhưng mà, em muốn anh đem Dương cùng đi a, em lâu rồi chưa có gặp qua hắn!!”
“Ừ, đi làm đi!!” Thủy Diệc Đồng cười nói
Đồng hồ ở ngoài hành lang báo hiệu, đã đến giờ làm việc!! Chín giờ đúng!!
“Đi làm” Nàng kinh động một chút, rất nhanh đã hướng máy chấm công chạytới, trên đường chạy, cước bộ chợt dừng lại, nàng quay đầu về phía hắn ” Soái ca, nếu em bị chấm công là đi muộn, anh phải chịu trách nhiệmnha!! Cho nên ko cho phép anh trừ toàn bộ tiền thưởng của em”
“A….đã biết, em mau đi đi, bằng ko thật sự sẽ muộn!!” Đúng là một tiểu nha đầu lơ mơ, lần nào cũng dùng chiêu này, hắn lắc lắc đầu cười, hướng vănphòng tổng giám đốc mà đi
“Tiểu Dĩnh, tôi thấy rồi nha, cô cùng ông chủ đi chung” Vừa đặt mông ngồi xuống, đồng nghiệp Tiểu Mễ đã bới móc nói
“Ko có a! Chẳng qua là vừa vặn gặp nhau dưới lầu thôi, ko phải như cô tưởng đâu” Tiểu Mễ trong công ty nổi danh là bà tám, phần lớn tin đồn tìnhcảm trong công ty đều từ miệng nàng mà ra, có lúc Lôi Dĩnh cũng tự hỏi,tại sao Tiểu Mễ ko đi làm phóng viên giải trí?
“A…….tôicũng thấy ông chủ giúp cô chỉnh lại tóc!!” Cao Tuyết, một nữ đồng sựkhác cũng phụ họa theo, trong giọng nói có chút đố kị
“Nói, có phải cô cùng ông chủ đang yêu đương hay ko?” Tiểu Mễ híp mắt hỏi
Người trong công ty cũng ko biết nàng kết hôn, nàng cũng ko có nói, tuy CungThần Hạo có đăng báo nói rõ, nhưng lại ko có ảnh chụp của nàng, cho nênbọn họ cũng ko cảm thấy là nàng, đồng thời cũng làm cho nàng tránh đượcrất nhiều rắc rối
Đây cũng là lý do tại sao, mỗi lần gần đến tiền sảnh của công ty, nàng đều bảo hắn dừng xe, nàng sợ bị đồngnghiệp thấy, sẽ gây cho nàng một ít phiền toái ko cần thiết
“Ko có”
“Thật chứ??” Tiểu Mễ hỏi
“Thật sự là ko có, tôi thề!” Lôi Dĩnh giả bộ đáng thương, giơ tay làm động tác thề
“Ko thể tin” Cao Tuyết lắc đầu nói
“Tin hay ko tùy các cô, tôi muốn bắt đầu làm việc, muốn tám thì để giờ nghỉ hãy tám” Lôi Dĩnh chịu ko nổi nói
“Được rồi! Làm việc” Tiểu Mễ nói xong, liền xoay người trở lại vị trí của mình, Cao Tuyết cũng nhún vai làm việc
Lôi Dĩnh vội vội vàng vàng đi tới chỗ hẹn ,nhà hàng “Elise” , vừa đẩy cửathủy tinh ra, tiếng chuông gió thanh thúy đã vang lên, ko khí lạnh từbên trong phà và mặt nàng mát rượi, trái ngược với cái nắng nóng bênngoài
Nội thất trong nhà hàng được trang hoàng, bố trívừa thanh lịch lại yên tĩnh, lúc này là đúng giờ ăn cơm trưa, trong nhàhàng, chỗ ngồi đã kín hơn phân nữa, nàng quét mắt một vòng, mới nhìnthấy Tô Khải Nhân đang ngồi bên cửa sổ
“Xin lỗi, ta đếnmuộn, vừa xử lý đống văn kiện trong tay xong, lại nhìn đồng hồ mới biếtđược mình đến muộn!” Lôi Dĩnh đi đến chỗ đối diện Tô Khải Nhân ngồixuống, trước xin lỗi, sau nàng mới hướng người hầu bàn gọi một phần bíttết hạt tiêu đen cùng một bình trà Hoa Hồng
“ko sao” TôKhải Nhân cười khẽ nhìn nàng liếc mắt một cái, lại tỏ ra u nhã uống tràhoa, xem ra Lôi Dĩnh rất ko tự nhiên ” Cuộc sống hôn nhân thế nào??”
“Vẫn bình thường như trước, cùng đi làm ở ngoài sau đó lại về nhà” Lôi Dĩnhchuyển đề tài nói chuyện, tiện đà mỉm cười “Còn ngươi? Hình như ngươi ko bị triệu chứng thai nghén”
“Ko có bị, vẫn ăn ngon ngủngon, hơn nữa lại lòi ra thêm một vú em đáng ghét, hắn đúng là rấtphiền, phiền đến nỗi khiến cho ta quên đau” Tô Khãi Nhân tươi cười nói
Người hầu bàn mang lên phần cơm trưa của nàng cùng tra hoa hồng, sau khi nhẹgiọng cảm ơn, chờ cho người hầu bàn đi, nàng mới tiếp tục nói: ” Đó làbởi vì hắn thương ngươi, ngươi cũng đừng ở trong phúc mà ko biết phúc,nếu về sau ta cùng hắn có thể giống các ngươi, ta sẽ cám ơn trời đất”
Tô Khải Nhân cười cười “Nhắc đến hắn mới nhớ…..” Nàng nhanh nhẹn xem xét,liếc mắt Lôi Dĩnh một cái ” Sau khi kết hôn, hắn đối xử với ngươi nhưthế nào?”
Lôi Dĩnh trên mặt hiện lên một tia ngọt ngào “Ách…….hắn đối với ta tốt lắm
“Ha…..xem ra sau khi kết hôn, ngươi đúng là thật sự hạnh phúc nha!” Tô Khải Nhânvì nàng cũng cảm thấy vui vẻ, ít ra thì đây cũng là một cái khởi đầutốt, nàng nhíu mày nhìn Lôi Dĩnh hỏi ” Các ngươi….có hay ko…..a!!Ngươihắn là biết ta muốn nói cái gì đi??”
Lôi Dĩnh ko ngờ nàng lại hỏi đến cái vấn đề mẫn cảm này, mặc lập tức liền đỏ bừng “Tiểu Nhân , ngươi………..”
“Ngươi ko cần trả lời, nhìn dáng vẻ của ngươi cũng biết là có” Tô Khải Nhân cười to
“Ngươi nên chú ý đến hình tượng”
“A……….tốt lắm. ko cười, ta đây ko phải là vui thay cho ngươi sao!!”
“Ngươi hẹn ta ra đây cũng chỉ vì cái này??” Lôi Dĩnh vừa ăn vừa hỏi
“Chỉ là muốn xác định xem ngươi sống có được ko, lại lâu như vậy ko gặpngươi, nên muốn hẹn ngươi ra để thấy mặt thôi” Tô Khải Nhân nói
“Thật là bái phục ngươi! Ngươi ra ngoài có báo với ông xã ko?”
“Đương nhiên là có, bằng ko làm sao hắn có thể đồng ý cho ta bước ra khỏi cửa” Hắn hiện đối với nàng ko biết có bao nhiêu nghiêm, một ngày ít nhấtphải gọi đến cho hắn 20 cuộc điện thoại, khiến nàng phiền gần chết
“Tốt lắm, mau ăn đi! Lát nữa ta còn quay về công ty!” Lôi Dĩnh nói
“Chông ngươi có tiền như vậy, ngươi còn đi làm làm gì? Sợ hắn ko nuôi nổi ngươi sao?”
“Ko muốn ỷ lại hắn, hơn nữa ta đối với công việc hiện tại cảm thấy rất hài lòng” Lôi Dĩnh trả lời
“Thực ta ko hiểu ngươi nghỉ như thế nào” Tô Khải Nhân than thở nói
“Ngươi ko biết đó thôi! Ta đây nếu đã hình thành thói quen, sẽ rất khó thayđổi, cho nên, bắt ta nhàn nhã ở nhà , ko làm việc gì, chỉ nhận một chứcvụ phu nhân, ta ko làm được” Lôi Dĩnh trêu đùa
“Tùy ngươi, ngươi thích là được” Tô Khải Nhân cũng ko nói gì thêm, tiếp tục ăn