Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 780: Bát phẩm đài sen(hạ)




Thượng Quan chí tôn gầm lên, phất tay thi triển tuyệt kỹ gã đắc ý, thiên kiếm kiếm khí. Cái gọi là thiên kiếm kiếm khí chính là một loại sát khí khá khủng bố, có thể chớp mắt đánh ra một ngàn đạo kiếm khí, tuy rằng mỗi một kiếm khí không thể có lực công kích mười phần bản thân nhưng cũng được tám phần.

Đây tuyệt đối là một bí kỹ, đấu đơn không có nhiều tác dụng nhưng trong quần chiến thì tác dụng to lớn.

Theo Thượng Quan chí tôn đánh ra thiên kiếm kiếm khí, vô số kiếm khí bạo nộ đánh xuống tất cả người dưới kiếm đạo thụ. Đối mặt kiếm khí bạo nộ, trong đám người Hạ Hầu chí tôn, Bách Lý chí tôn thực lực mạnh nhất, Hạ Hầu chí tôn là hỗn động cảnh thập tầng, Bách Lý chí tôn là đỉnh cao hỗn động cảnh cửu tầng, theo lý thì muốn chắn công kích không khó khăn. Nhưng mà, hai người bị thương không nhẹ, muốn vận kiếm chặn kiếm khí bạo nộ này thì rất khó.

Công Dương chí tôn vốn bị thương nặng nhất trong đám, thực lực lại không cao lắm, là trung kỳ hỗn động cảnh cửu tầng, nên càng khó cản.

Bên kia, Kiếm Hùng vô cùng phóng khoáng đánh về phía kiếm khí bạo nộ, nhưng dù gã tác chiến hăng hái mà thực lực kém quá xa, nên bị đánh bay.

Kiếm Hùng có thực lực cao nhất trong cả bọn. Kiếm Hùng bị vậy thì nhóm Kiếm Tiềm, Hiên Viên Thập Nhị, Kiếm Cửu, Thái Sử Bi càng như thế, bị kiếm khí bạo nộ đánh bay, mắt thấy nguy hiểm tính mạng.

Chính lúc đó, Lục Nguyên đột nhiên động thuấn di! Lại thuấn di! Tiếp tục thuấn di!

Hơn nữa mỗi lần thuấn di đến một nơi là phóng ra hồ lô trong tay. Hồ lô kia đúng thật huyền diệu, đến đâu là thu sạch kiếm khí, rất sảng khoias. Lục Nguyên cảm thấy cực kỳ sung sướng, rất muốn Thượng Quan chí tôn phóng ra nhiều kiếm khí hơn để hồ lô của mình ăn càng nhanh thêm, cứu thoát những người khác trong nguy hiểm.

Thượng Quan chí tôn vốn tưởng phóng ra ngàn kiếm khí bạo nộ thì những đối thủ trước mắt sẽ bị tiêu diệt hết, không ngờ Lục Nguyên động, trong tay cầm một hồ lô quái lạ hút hết kiếm khí của gã. Gã lại phóng ra kiếm khí, nhưng vẫn bị hồ lô của Lục Nguyên hút đi.

Kiếm khí đều bị Lục Nguyên hút hết?

Thượng Quan chí tôn chỉ có nước ngừng lại không phóng ra kiếm khí bạo nộ nữa.

- Hồ lô của ngươi rốt cuộc là thứ gì? Có thể hấp thu kiếm khí bạo nộ của ta!

Lục Nguyên dùng ánh mắt xem ngu ngốc nhìn Thượng Quan chí tôn.

- Ta có cần phải nói cho ngươi không?

Thượng Quan chí tôn nghe vậy nổi giận:

- Có gan lắm, hôm nay để ta giết ngươi!

Lục Nguyên quát lại:

- Sai rồi, hôm nay là ta đến giết ngươi!

Thượng Quan chí tôn bật cười, ba canh giờ trước gã mới đấu với Lục Nguyên, dù hắn không tệ nhưng chỉ có nước bị Thượng Quan chí tôn giết, bây giờ muốn giết ngược lại gã đúng là buồn cười.

- Thôi được, hôm nay trước hết giết ngươi rồi xử cái khác, định cục diện mới Kiếm Môn.

Thượng Quan chí tôn phát hiện không thể phóng kiếm khí nữa, xem ra chỉ có theer thấy kiếm đấu. Kiếm thẳng hướng Lục Nguyên, hắn lấy ra hồ lô, vô cùng căng thẳng.

Thượng Quan chí tôn phát hiện hồ lô xanh nhạt của Lục Nguyên quái lạ, như là hút được cả kiếm khí ẩn trong kiếm của gã. Trận này đánh không được rồi, gã không thắng nổi.

Lục Nguyên cũng căng thẳng, từ khi được hồ lô, phát hiện hồ lô xanh nhạt mạnh mẽ, tuyệt chiêu phá kiếm trận hút kiếm khí của đối phương, mọi chuyện đều thuận lợi. Nếu lần này có thể hút kiếm khí ẩn trong kiếm của đối phương thì đúng là vô địch vô song, ai có thể địch lại, xưng hùng kiếm đạo.

Kiếm khí trên kiếm đã tiếp xúc với hồ lô!

Hồ lô không sợ kiếm chém, dường như tường đồng vách sắt, điều này lúc trước Lục Nguyên có thử rồi.

Bây giờ điểm quan trọng là hồ lô có thể hút kiếm khí ẩn trong kiếm không.

*Bùm!*

Một tiếng nổ lớn, hồ lô bình yên vô sự, Nộ tiên kiếm của Thượng Quan chí tôn cũng không sai.

Tất nhiên kiếm khí của Nộ tiên kiếm không bị hấp thu. Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com

Lục Nguyên hơi tiếc nuối, xem ra hồ lô về mặt kiếm đạo không phải thứ vô địch, muốn vô địch về mặt chiêu thức kiếm đạo thì vẫn là nên làm ra kiếm đạo môn.

Thượng Quan chí tôn vững bụng, nói:

- Lục Nguyên, xem ra hồ lô của ngươi không phải cái gì cũng làm được, kiếm khí ẩn trong kiếm của ta nó không hấp thu được, pháp bảo ngươi đắc ý không thẻ làm gì được ta. Hôm nay ngươi sẽ thua dưới tay ta, Kiếm Môn sẽ rơi vào trong tay Hiên Viên và ta. Còn phái các ngươi sẽ bị phái chúng ta đuổi tận giết tuyệt, không chừa cọng cỏ!

Thượng Quan chí tôn mỉm cười, gã chưa chân chính đấu với Lục Nguyên, không biết việc hắn tăng pháp lực nên cho rằng lý do hắn dám lại đến khiêu chiến là vì hồ lô xanh nhạt này. Bây giờ hồ lô xanh nhạt vô dụng, Lục Nguyên chỉ có nước thua dưới kiếm của gã thôi.

Thượng Quan chí tôn lần thứ hai chém ra một kiếm. Kiếm trước còn sợ hồ lô hấp thu kiếm khí nên dò xét là chính, lần này một kiếm như thiên mã hành không, mang theo vô tận nộ khí đánh vào Lục Nguyên. Một kiếm này Lục Nguyên tuyệt đối không địch lại, chỉ óc nước chạy trốn, tiếp theo Thượng Quan chí tôn nghĩ đến các loại cách đối phó Lục Nguyên tránh né, lần này nhất định phải dồn hắn vào chỗ chết.

Nhưng trong chớp mắt này, Lục Nguyên không hề trốn, lần tay chém vào một kiếm nộ khí của Thượng Quan chí tôn.

*Đinh!* hai kiếm ở không trung va chạm.

Vô số dư âm năng lượng trùng kích ra.

Thượng Quan chí tôn chấn kinh. Có chuyện gì vậy? Pháp lực của Lục Nguyên sao bỗng dưng tăng rất nhiều, so với ba canh giờ trước thì pháp lực tăng nhiều lắm, dường như lại đẩy pháp lực lên một cấp.

Lục Nguyên đùa cợt nhìn Thượng Quan chí tôn, nói:

- Thượng Quan chí tôn, có phải ngươi nghĩ lầm cái gì rồi? Ta dựa vào không chỉ riêng hồ lô này mà là thực lực của chính ta.

Thu lại hồ lô, Lục Nguyên thản nhiên nói:

- Thời gian biểu diễn của ngươi đã kết thúc, bây giờ tới lượt ta biểu diễn, ta sẽ giết chết ngươi.

Lục Nguyên lạnh lùng nói:

- Kiếm Môn, nhất định phục.

Đích thực! Thượng Quan Hạc chưa từng nghĩ rằng Lục Nguyên có thể nhanh chóng đột phá như vậy.

Trước kia Thượng Quan Hạc biết rằng Lục Nguyên tốc độ đột phá khá nhanh, tiềm lực to lớn, không thể tưởng tượng.

Nhưng biết là biết.

Đột phá nhanh cũng có giới hạn.

Tuy nhiên bây giờ làm sao vậy?

Thượng Quan Hạc ngơ ngẩn, ba canh giờ trước mình đánh với Lục Nguyên, chớp mắt hắn lại đột phá một tiểu cảnh giới. Nên biết rằng đây là giai đoạn cao hỗn động cảnh, muốn đột phá một tầng là vô vàn khó khăn, không đơn giản như đột phá trường sinh cảnh, đại đạo cảnh.

Cái này! Cái này tính chuyện gì!

Thượng Quan Hạc câm nín.

Có người đột phá như ăn cơm không?

Quá gạt người đi.

Tất nhiên Thượng Quan chí tôn là nhân vật quan trọng của Kiếm Môn, Lục Nguyên là đối thủ rất đáng giá quan sát, vậy nên Thượng Quan Hạc quan sát Lục Nguyên, biết rất nhiều tư liệu hắn, ví dụ cho đến nay hắn luôn dựa vào kiếm thuật đáng sợ và căn cơ sâu có thể vượt hai tầng tiểu cảnh giới thắng người.

Nhưng mà, nói đi phải nói lại.

Thượng Quan chí tôn biết Lục Nguyên lợi hịa, nếu hắn đã tăng cao thì cuộc chiến này gã chưa chắc thắng, nhưng cũng biết rằng không thể lùi, lùi lại là xong hết. Đại cục Kiếm Môn, nhiều năm tính kế sao có thể thua tại đây lúc này, lòng gã dâng trào niềm tin mãnh liệt.

- Thôi được, Lục Nguyên, ngày hôm nay hãy để chúng ta đấu một trận đi. Đã lâu nghe danh kiếm thuật của ngươi siêu tuyệt, hôm nay để sư thúc ta đấu kiếm một trận với ngươi!