Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 512: Đoạt quái(hạ)




Không đúng, nhất định có cách tiến vào trong, nếu chỉ toàn là ma thạch thì không thể vào được.

Lục Nguyên rất nhanh phát hiện ra một chỗ rỗng, giống như một cánh cửa vậy.

Nhưng chỗ đó sớm đã có một đám người đứng.

Đám người của Côn Lôn tiên môn.

Người đứng đầu trong số đó là Diễm Quang kiếm tiên Nhiếp Thần Phong.

Ngay bên cạnh là người của Thiên Cơ tiên môn, Lục Nguyên đến chào hỏi mà hỏi xem có chuyện gì đang xảy ra, một người của Thiên Cơ tiên môn nói: “Ở đây để đến cây Bất Tử, có tất cả bốn cảnh cửa có thể đi vào, bây giờ đã bị tắc ở đây rồi. Phân ra thành người của Võ Đang tiên môn, Côn Lôn tiên môn, Thanh Thành tiên môn rồi Kiếm Tông của Hoa Sơn tiên môn, những đám nguwoif này đã phong tỏa hết các cánh cửa rồi.”. Người của Thiên Cơ tiên môn này nhún vai: “ Còn về nguyên do ấy à, rất đơn giản, số lượng của Bất Tử dược có hạn, thậm chí có khi chỉ có một, ít người đi một chút thì tốt.” Lục Nguyên trong chốc lát là hiểu được chuyện gì đnag xảy ra.

Bốn chủ lực tiến vào khu cây Bất Tử, vốn là có bốn tiên môn thượng đẳng, chỉ là Hoa Sơn tiên môn có một số người độc bá của Kiếm Tông thôi, vì cái Bất Tử dược này để lên được đại đạo cảnh mà đấu đá tranh giành thì cũng là bình thường thôi.

Thực ra ở tầng bất tử thứ hai những người bị tổn thất cũng không nhiều.

Không phải vậy nghĩa là Bất Tử địa ở tầng thứ hai không khó, về cơ bản là như thế này.


Tầng Bất Tử thứ nhất thực lực của một con yêu thú không mạnh nhưng lại kết thành bầy, số lượng rất nhiều, đây chính là khảo sát việc hợp tác của cả đội.

Tầng Bất Tử thứ hai, thực lực của mỗi con yêu thú mạnh lên không ít, thường xuất hiện yêu thú trường sinh thập trọng, nhưng số lượng không nhiều, cơ bản là thường xuất hiện từng con một, đây là khảo sát thực lực của từng người.

Đơn giản mà nói thì chỉ cần thực lực đạt tới trường sinh thập trọng thì cũng không khó để di vào khu vực trung tâm của tầng thứ hai, còn những trường sinh cửu trọng may mắn thì cũng có cơ hội tiến vào khu vực trung tâm của tầng thứ hai. Nói một cách chính xác thì mức độ khó ở tầng thứ nhất đã đào thải đi rất nhiều người, còn độ khó của tầng thứ hai là đoạt Bất Tử dược, mức độ khó không cao như tầng thứ nhất.

Người của Côn Lôn tiên môn không còn nghi ngờ gì là họ may mắn.

Lúc ấy có thể đi vào tầng thứ nhất của khu Bất Tử cuối cùng có bảy cái dọa địa nhai.

Mà tới được bên ngoài cây Bất Tử lại bị chặn cửa, những thứ vứt bỏ cũng nhiều. tất nhiên may mắn cũng là một phân. Thực lực cũng là một phần.

Nhiếp Thần Phong chống tay sau người, năm vị tu tiên giả của Côn Lôn tiên môn cũng đa phần như vậy.

Côn Lôn tiên môn tuy xếp thứ ba nhưng luôn môn giành lấy vị trí thứ nhất, thư hai trong thượng đẳng tiên môn, do vậy mà trước nay luôn tích cóp thực lực, trường sinh cảnh nhiều. Nhiếp Thần Phong chống tay mà đứng, bây giờ chỉ đợi lúc cây Bất Tử kết thành thì lập tức sẽ đoạt lấy Bất Tử dược.

Bất Tử dược! Bất tử dược! nghe nói Bất Tử dược có thể tăng lên hai phần thành công để luyện thành địa đạo cảnh.


Hai mươi phần trăm!

Hai mươi phần trăm cơ hội, quả là hấp dẫn.

Nhiếp Thần Phong liên tục cọ cọ đầu lưỡi của mình, trong lúc hắn ta đnag trầm tư suy nghĩ thì đột nhiên phát hiện ra trước mặt hắn có một người đứng đó mà lại là Quân tử kiếm Phương Nho, hắn cũng đến bên ngoài cây Bất Tử nhưng đáng tiếc là cánh cửa đã bị tắc lại, trong bốn cánh cửa này thì thực lực của Võ Đang tiên môn cũng bình thường, nhưng lại có Võ Đang kiếm trận rất khó đối phó, là cánh cửa khó đối phó nhất.

Kiếm Tông cũng có nhiều người đứng dó, trong đo Thạch Trùng Thien đã từng thắng hắn, do đó hắn không xông vào bên đó.

Cuối cùng là cánh cửa mà Thanh Thành tiên môn thủ ở đó và cánh của Côn LÔn tiên môn đứng, trong hai cánh cửa đó, hắn liền chọn cánh này.

Nhiếp Thần Phong sớm thấy Phương Nho liền cười lớn: “Hoa Sơn Bắc Phong chi chủ Phương Nho, rất tốt, hom nay ngươi đã xông đến đây thì để ta đánh bại ngươi đã, để Bắc Phong các người mất mặt.” Hắn vô cùng đắc ý, hắn hận Bắc Phong của Hoa Sơn đến tận xương cốt, hận không thể giết chết hết Bắc Phong.

Mà bây giờ Phương Nho đã ở đây, chỉ cần đnáh bại được Phương Nho, làm nhực hắn thì quả là một chuyện vô cùng sảng khoái. Nhiếp Thần Phong ha ha cười lớn: “Lại đây, hôm nay chúng ta một đấu một, đến đây mà đối phó ta.” Chỉ thấy trong tay hắn đã xâu một chuỗi lò lửa đập về phía mình, Phương Nho tay dùng Hạo Nhiên linh kiếm xoay ngược lại, dùng quân tử kiếm để đấu với hắn.

Nhưng Hỏa Diễm Châu trong tay Nhiếp Thần Phong không phải là vật thường, nó không ngừng thiêu đốt kiếm khí, chỉ muốn đốt thẳng đến cánh tay cầm kiếm của Phương Nho, đây là loại Hỏa Diễm pháp bảo gì vậy, Phương Nho liền vừ lùi vừa tránh, tay đã buông kiếm xuống bay xa nhưng ngọn lửa đó vẫn không ngừng hướng lên không trung muốn thiêu đôt Phuong Nho .

Lúc Phương Nho dang tìm cách tránh ngọn lửa này thì thoắt cái Nhiếp Thần Phong đẽ đến trước mặt Phương Nho, tay hắn cầm một thanh kiếm cực ngắn nhưng ngay lập tức lại hóa ra thật dài chính là một pháp bảo co duỗi khác, trong nháy mắt đâm vào vai Phương Nho: “Ta đã nói rồi, Phương Nho, lầm nay ta sẽ làm ngươi không còn mặt mũi nào nữa.”

“Thân là ngươi của Bắc Phong Hoa Sơn chính là bất hạnh lớn nhất đời của ngươi.”

“Thân là phong chủ của Bắc Phong Hoa Sơn lại càng là bất hạnh trong nỗi bất hạnh của ngươi.”

“Hoa Sơn Bắc Phong đúng là một dãy núi buồn cười. Phương Nho, hôm nay ta muốn ngươi phải chịu nhục, để cả thế giới này biết rằng Bắc Phong chỉ là một truyện cười mà thôi. Ta muốn ngươi thua, thua tới mức không còn mặt mũi nào nữa. Ha ha. Phong chủ của Bắc Phong mất mặt, chỉ e là sẽ trở thành mất mặt nhất trong các tiên môn, ta sẽ đánh cho người của BẮc Phong không còn mặt mũi nào nữa.” Lúc đó Nhiếp Thần Phong vô cùng sảng khoái, đúng là không còn gì sảng khoái hơn nữa.

Nhiếp Thần Phong đang hả hê truy sát Phương Nho, hắn rát muốn chứng kiến Phương Nho chạy trốn khắp nơi, bộ mặt khổ sở của Phương Nho. Nhưng đáng tiếc cho hắn, Phương Nho là người biết rõ mình chết nhưng vẫn vô cùng bình tĩnh, quân tử kiếm không phải là danh hiệu giả, Nhiếp Thần Phong lại càng phẫn nộ.

Nhiếp Thần Phong có năm loại pháp bảo nổi tiếng nhất, hắn cũng có một danh hiệu là Ngũ Bảo đạo nhân. Thứ nhất là THân Súc linh kiếm, thân kiếm có thể co lại hoặc duoix da, so với kiếm ý thì biến hóa linh oạt hơn rất nhiều, khiến đổi thủ khó mà phòng vệ. Chính thanh kiếm đó đã đả thương Phương Nho, khiến Phương Nho muốn thoát khỏi kiếp nạn này cũng khó.

Trong nháy mắt, một thanh kiếm xuất hiện như thiên ngoại hàng lâm, chém vào thanh Thân Súc linh kiếm của Nhiếp Thần Phong, thanh Thân Súc linh kiếm mặc dù biến hóa khôn lường nhưng lại có một nhược điểm là chỉ cần bị đánh trúng thì nó không thể co duỗi được nữa, hơn nữa trng tức khắc không thể hồi phục được, Thân Súc kiếm có mối tương quan máu thịt với Nhiếp Thần Phong. Thanh kiếm này thật là trùng hợp quá, Nhiếp Thần Phong nhất thời lại cảm thấy vô cùng khó chịu.
Giao diện cho điện thoại