Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh

Chương 66: Mộ tổng cũng tiềm quy tắc?! (29)




Sáu tập “Ba ngày của minh tinh” quay lại sinh hoạt của Bạch Tố Linh và Mộ Tử Quân ngay tức khắc làm mưa làm gió trên mạng xã hội, rất nhiều người chỉ là ‘khách qua đường’, không thuộc fan ai cũng vì tò mò mà vào xem, cuối cùng bị couple Quân Linh mê hoặc, gia nhập chèo thuyền.

Nhìn số lượng người xem vẫn luôn tăng lên không giảm, Mã đạo diễn cười đến không khép được miệng, độ hot của chương trình cũng nhờ thế mà tăng vọt.

Sau chương trình, mọi tin đồn xấu về Bạch Tố Linh, Mộ Tử Quân hay mối quan hệ của hai người đều bị dập tắt, hiện giờ còn lại hoặc là lời chúc phúc, hoặc là thờ ơ không quan tâm, những người buông lời mỉa mai hay không tin hai người sẽ có cái kết tốt đều bị số lượng fan couple đông đảo mắng chửi đến phải xóa cả tài khoản.

Quan hệ của hai người được công khai cũng dẫn đến rất nhiều sự thay đổi. Trước mắt là những người đã cùng Bạch Tố Linh hợp tác qua gửi lời chúc mừng đến cô, đặc biệt là đoàn phim [Đế quân độc sủng thê], lúc nhắn tin cho cô bọn họ đều ôm một loại tâm trạng ‘tôi chính là biết cô bị Mộ tổng nhìn trúng mà’.

Tiếp đó là các hợp đồng được gửi đến tới tấp, trong đó có một số là coi trọng độ hot của cô, có một số chỉ là vì muốn kéo quan hệ với Mộ Tử Quân. Nhưng dù là vì nguyên nhân gì thì những lời mời quay phim hay đóng quảng cáo này đều vẫn rất chất lượng, khiến Tề Hinh phải bận bù đầu sàng lọc một phen.

Cũng không biết là Mộ Tử Quân đã đánh tiếng trước hay bọn họ tự hiểu lấy, nhưng mà trong toàn bộ các kịch bản phim được gửi đến cho Tề Hinh, không có lấy một cái có cảnh thân mật hôn môi với bạn diễn, các game show cũng không có lấy một cái là loại hình ghép couple.

Bạch Tố Linh đã quyết định sẽ ở lại đến khi hết hợp đồng nên cô đương nhiên sẽ cố gắng làm tốt, nhưng dù sao Bạch Tố Linh cũng không có mục tiêu to lớn gì nên cô nhận công việc rất thong thả. Công ty vì e ngại Mộ Tử Quân nên cũng không dám ép cô tiếp nhận hợp đồng, chỉ đành tùy ý cô.

Lúc Bạch Tố Linh nhập tổ phim mới không lâu, Mộ Tử Quân lại báo cha mẹ anh từ nước ngoài du lịch trở về, muốn gặp mặt cô một lần.

Bạch Tố Linh có chút giật mình, ngỡ ngàng hỏi anh, “Sao lại đột ngột thế?”

Mộ Tử Quân hơi cười, “Bọn họ mấy ngày trước nhìn thấy hàng loạt thông tin liên quan đến chúng ta, trong lòng hiếu kỳ không biết rốt cuộc là cô gái nào có thể bắt được tâm anh nên mới vội vã hủy kế hoạch trở về sớm.”

Nghe anh nói, Bạch Tố Linh không khỏi liếc xéo, “Cũng không biết là lỗi của ai.”

Lúc đầu cô cho rằng hai người sẽ chỉ nhân “Ba ngày của minh tinh” để công khai quan hệ thôi, cuối cùng thì sao?

Người trước mặt này lại xấu như thế, không chỉ cố tình trêu chọc cô, làm đủ các loại hành động thân mật, đã thế cái đoạn video kia…

Rõ ràng Mã đạo diễn đã đồng ý sẽ cắt! Ai ngờ đến lúc phát sóng lại vẫn còn sờ sờ ở đó!

Mộ Tử Quân khẽ cười, không có chút chột dạ ăn năn nào, đắc ý vui sướng hôn hôn cô.

Cho dù có đột ngột thế nào, cha mẹ Mộ Tử Quân muốn gặp Bạch Tố Linh sao có thể từ chối.

Hôm hai người họ đáp máy bay, Bạch Tố Linh xin nghỉ cùng Mộ Tử Quân đến đón bọn họ, sau đó trở về nhà chính.

Cha mẹ Mộ Tử Quân tuy không thân thiết gần gũi nhưng cũng không tỏ sắc mặt hay thái độ không vừa lòng, hòa ái thân thiện đối với cô, dưới tình huống là lần đầu gặp mặt thì rất vừa phải, không khiến Bạch Tố Linh cảm thấy mất tự nhiên hay lúng túng.

Bởi vì cha mẹ Mộ Tử Quân thường xuyên không ở nhà nên chỉ thuê dịch vụ dọn dẹp vệ sinh theo giờ, bên Mộ Tử Quân cũng không thuê người làm, bữa tối chính là do Bạch Tố Linh cùng Mộ Tử Quân tự thân bắt tay chuẩn bị.

Sau bữa tối, hai người nán ở lại trò chuyện một lúc rồi xin phép cha mẹ Mộ Tử Quân ra về.



Cha mẹ anh tất nhiên sẽ không gặp mặt một cái liền rời đi, nếu đã về vậy tranh thủ ở nhà nghỉ ngơi một vài hôm, tiện thể tận dụng cơ hội tiếp xúc nhiều với cô bạn gái này của con trai. Vì vậy mà mấy ngày này, Bạch Tố Linh đều đánh tiếng xin nghỉ với đạo diễn, ở bên cạnh hai người bồi bọn họ.

Đợi đến lúc cha mẹ Mộ Tử Quân rời đi, cách chung đụng giữa ba người đã hoàn toàn thay đổi.

Thật ra mới ban đầu hai người họ không có ấn tượng quá tốt về Bạch Tố Linh bởi vì cô là người trong giới, hơn nữa còn vừa mới cùng con trai của họ ầm ĩ trên mạng một hồi. Mộ Tử Quân đã bao giờ lộ mặt trên các chương trình giải trí như vậy đâu chứ?

Nhưng dù sao đây cũng là người con gái hiếm hoi duy nhất mà con trai bọn họ nhìn trúng, cho dù ban đầu không có hảo cảm lắm cũng phải tận mắt gặp một lần rồi mới tính tiếp được.

Qua mấy ngày tiếp xúc, ấn tượng của hai người họ về Bạch Tố Linh đều thay đổi một trăm tám mươi độ. Khi Bạch Tố Linh và Mộ Tử Quân tiễn hai người họ ra sân bay, Mộ phu nhân còn tay nắm tay kéo thân thân thiết thiết với Bạch Tố Linh, nhìn qua còn tưởng hai người mới là con ruột, Mộ Tử Quân chỉ là con rể mà thôi.

Lúc này suy nghĩ của họ về chương trình tạp kỹ kia cũng thay đổi.

Đúng là con trai của bọn họ có khác, đã không chọn thì thôi, một khi đã chọn liền chọn trúng cô gái tốt như vậy. Không nhanh chóng đánh dấu chủ quyền chẳng lẽ còn đợi thằng khác tới cướp sao!

Trước lời dặn dò khi nào cưới phải báo hai người họ để bọn họ còn về gặp mặt thông gia, Bạch Tố Linh chỉ có thể ngượng ngùng ngoan ngoãn gật đầu, liên tục hứa hẹn nhất định sẽ.

Trên đường từ sân bay trở lại công ty, Mộ Tử Quân bỗng mở miệng, “Cha mẹ anh em cũng đã gặp rồi, có phải anh cũng nên gặp cha mẹ em một lần không?”

“À…” Bạch Tố Linh không rõ tâm tư than một tiếng.

“Không muốn giới thiệu anh cho gia đình em?” Mộ Tử Quân hơi nhíu mày.

“Không phải,” Bạch Tố Linh vội lắc đầu, “Chỉ là… anh cũng biết bối cảnh gia đình em rồi đấy…”

“Tiểu Linh,” Mộ Tử Quân tuy không nhìn cô do đang phải lái xe, nhưng giọng điệu của anh lại cực kỳ nghiêm túc, “Anh không để ý mấy điều đó.”

Tâm Bạch Tố Linh hơi mềm xuống, “Em đương nhiên biết anh không để ý, chỉ là em sợ bọn họ sẽ làm khó anh. Em không muốn thấy anh bị ủy khuất, cho dù người đó có là cha mẹ em.”

Mộ Tử Quân câu môi cười, đưa tay xoa đầu cô, “Trên đời này không có ai có thể khiến anh ủy khuất cả. Trừ em!”

Nghe anh nói vậy, Bạch Tố Linh cười đến hai mắt cong cong, bắt đầu thầm tính toán xem nên làm thế nào.

Thật ra cho dù Mộ Tử Quân không chủ động nhắc tới chuyện này, Bạch Tố Linh cũng sẽ không trốn được, bởi vì tối hôm đó mẹ cô đã gọi điện đến.

“Linh Nhi, chị con sáng nay nói với mẹ, con đã có người yêu rồi hả?” Sau vài lời hỏi thăm, bà nói vô mục đích của cuộc gọi này.

“Vâng,” Bạch Tố Linh nhẹ trả lời.

Cô còn cho rằng loại gia đình thôn quê như Bạch gia sẽ không quá chú ý đến giới giải trí, cũng vì vậy mà bọn họ mới không biết hai năm qua Bạch Tố Linh thật ra ở trong showbiz lăn lộn không quá tốt, không ngờ chị cô nhanh như vậy đã thấy được tin tức.



Bà Bạch bỗng cao giọng, “Chị con nói, người đàn ông đó là ông chủ một công ty lớn, gia đình chúng ta lại như vậy, con… con sẽ không phải---”

Không để bà kịp nói hết, Bạch Tố Linh đã cắt ngang, “Bọn con là thật lòng ở bên nhau, quan hệ bình đẳng, không phải như mẹ nghĩ đâu!”

Đầu bên kia, bà Bạch như thở phào một hơi, nhẹ giọng xuống nói, “Nếu vậy khi nào rảnh rỗi, con dắt cậu ấy về nhà chúng ta một chuyến đi. Nghe chị con nói ở trên chương trình gì đó nhìn hai đứa rất thân thiết, cha mẹ muốn nhìn cậu ta một cái.”

Nói xong, Bạch Tố Linh còn chưa kịp trả lời, bà đã lo lắng nói tiếp, “Cậu ta sẽ không coi thường nhà chúng ta chứ?”

“Anh ấy không quan tâm đến những thứ môn đăng hộ đối đó,” Bạch Tố Linh bênh vực Mộ Tử Quân, “Cũng sắp đến Tết rồi, khi đó bọn con sẽ tranh thủ vài ngày về nhà một chuyến.”

Trước khi cha mẹ Mộ Tử Quân rời đi đã nói Tết hai người họ sẽ không về, vì vậy lúc này cô mới dám tự tiện quyết định trước như vậy.

“Được được, vậy lúc đó cả nhà đợi bọn con về cùng ăn Tết. Cũng đã mấy năm rồi con không về, có nhiều điều con hẳn không biết……..”

Bà Bạch kể mấy chuyện lớn gần nhất mới xảy ra cho cô nghe, sau lại sợ làm phiền đến công việc của cô nên cúp máy.

Bạch Tố Linh nhìn màn hình điện thoại đen ngòm, trầm ngâm một hồi lâu.

Từ trong giọng điệu của bà, thật ra cô không nhận ra được ý tứ muốn trèo cao hay kiếm chác gì từ trên người Mộ Tử Quân của bà.

Bạch Tố Linh thở dài một hơi, xoay người đi ra ngoài. Có lẽ cô nghĩ quá nhiều rồi, tuy bọn họ không thương yêu gì đứa con gái nhỏ nhất này, nhưng từ trước đến nay cũng chưa từng đánh đập ghét bỏ qua.

Cốc cốc.

Bạch Tố Linh đưa tay gõ cửa phòng Mộ Tử Quân, đợi một lát thấy không có động tĩnh gì thì hơi hoang mang, lại đưa tay lên gõ cửa lần nữa.

“Quân? Anh ngủ rồi à?”

Cạch, cánh cửa phòng bên cạnh bỗng mở ra.

Bạch Tố Linh giật mình nhìn qua, thấy là Mộ Tử Quân thì hơi cười. Hóa ra anh ở trong thư phòng.

“Đã trễ thế này rồi mà anh còn làm việc sao?” Cô bước qua chỗ anh hỏi.

Mộ Tử Quân mỉm cười, sờ đầu cô, “Em tìm anh có chuyện gì?”

“Mẹ em vừa mới gọi điện đến, hiện tại có tiện không?”

Mộ Tử Quân liền cầm lấy tay cô dắt vào thư phòng, thẳng đến bàn làm việc của mình rồi ngồi xuống, nhìn cô tự giác ngồi vào lòng mình thì ôn nhu cười ôm lấy cô, “Em nói đi."