Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh

Chương 334: Em có thể tiếp tục bao nuôi anh không? (23)




Một trăm khán giả được chọn lựa lần này vẫn giống như lần trước, trải dài trên độ tuổi và giới tính. Ba đội dựa theo thứ tự đã được định ra trước đó, lần lượt bước lên sân khấu trình diễn ca khúc của mình.

Chủ đề của phần thi thứ hai là về tình thân. Đội May mắn trình diễn đầu tiên, hát ca khúc về tình cha con. Tiếp theo là đội Chiến thắng, hát về tình mẹ con, và cuối cùng là đội Tuyệt nhất. Không biết nên gọi là trùng hợp hay oái oăm, mà đội Tuyệt nhất lại cũng sáng tác ca khúc về tình cha con giống như đội May mắn của Du Linh và Doãn Hựu Đình.

Trình diễn kết thúc, một trăm vị khán giả lần lượt bỏ phiếu. Sau khi thống kê số phiếu, MC tại trường quay lập tức công bố kết quả. Ở phần thi thứ hai này, đội Chiến thắng đã không phụ lòng cái tên của bọn họ, giành được hạng nhất. Còn lại hai đội cùng hát về tình cha con là May mắn và Tuyệt nhất, cuối cùng với kết quả sít sao, đội May mắn đã giành được hạng hai.

Ghi hình kết thúc, sáu người chào tạm biệt khán giả rồi bước xuống sân khấu. Sáu người thay phiên nhau sử dụng phòng nghỉ để thay trang phục. Sau khi Du Linh thay đồ xong, ra ngoài chào hỏi đạo diễn tổ chương trình và những người khác rồi dẫn theo Trần Tiểu Noãn và Quân rời đi.

Lúc xuống đến bãi đỗ xe, di động của Du Linh bỗng vang lên âm thanh báo có tin nhắn đến.

Du Linh mở lên xem, là Doãn Hựu Đình gửi đến.

[Em rời đi nhanh quá anh chẳng kịp hỏi. Em muốn đi ăn tối cùng anh chứ? Tuy rằng lần này chúng ta không thắng nhưng cũng không thua quá thảm, coi như là đi chúc mừng cho hai lần hợp tác tốt đẹp của chúng ta, được không? Lần kế tiếp chúng ta sẽ là đối thủ rồi.]

Du Linh cơ hồ không thèm nghĩ ngợi, trực tiếp nhắn lại, [Xin lỗi anh Doãn, hôm nay em có việc bận rồi. Để lần khác nhé.]

Có lẽ Doãn Hựu Đình đang chờ tin nhắn của cô, rất nhanh cũng đã đáp lại, [Không sao, là do anh hỏi đột ngột. Hẹn gặp lại em vào tuần sau.]

Sau khi đáp lại một câu hẹn gặp lại, Du Linh cất điện thoại đi.

*

Hai ngày sau, tập ba phát sóng.

Vẫn giống như hai lần trước, Du Linh dành ra một chút thời gian buổi tối cùng ngồi xem chương trình với Quân.

Tập ba được tổ chương trình chỉnh sửa cắt ghép khá tốt. Xuyên suốt cả tập đều là bầu không khí vui tươi nhộn nhịp, ngay cả cảnh Du Linh ngã hai lần cũng bị bọn họ biến thành khoảnh khắc vui nhộn, còn phong cho Du Linh danh hiệu Nữ hoàng vụng về.

Sau khi phát sóng kết thúc, Du Linh mở điện thoại lên, vào fanpage của chương trình, nhìn đến bài đăng mới nhất là quảng cáo cho tập ba, nhấp vào đọc bình luận, thấy được phần lớn đều là các bình luận tích cực.

Đối với chuyện Du Linh bị ngã, mọi người đa phần đều cảm thấy hài hước. Các Tiểu Ngư thấy công chúa nhà mình bị mọi người trêu chọc cũng không tức giận, ngược lại còn hùa vào chọc theo.

Nhưng Du Linh biết, mọi chuyện sẽ không tốt đẹp như vậy.

Quả nhiên, tầm hai mươi phút sau, một hashtag bỗng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai xuất hiện trên bảng hot search.



 #Du Linh bị thương nặng trong lúc quay Thử Tài Sáng Tác#

Hashtag này vừa xuất hiện liền lập tức thu hút bao sự chú ý của mọi người. Các fan của Du Linh nói riêng và fan chương trình nói chung đều vừa mới xem xong tập ba chưa được bao lâu, vẫn nhớ rõ trong tập này Du Linh không hề có biểu hiện của việc bị thương. Bọn họ cũng biết tiến độ quay của chương trình luôn trước một tập so với tiến độ phát sóng, vì thế các fan liền suy đoán có khi nào Du Linh bị thương trong tập mới hay không.

Cho nên, mặc kệ là vì lo lắng cho tình hình của Du Linh hay là vì muốn thử xem có tìm ra được manh mối nào về tập phát sóng tiếp theo không mà hashtag này được rất nhiều người vì hiếu kỳ mà bấm vào xem thử.

Trong phòng khách của căn biệt thự, tivi ở trước mặt vẫn đang mở, lúc này đã chiếu sang chương trình khác, nhưng hai người ngồi trên sô pha lại không chút nào để ý đến. Tuy rằng hai người ngồi cách xa nhau, từ dáng ngồi, động tác đến ánh mắt, khí thế lại giống nhau y đúc.

Đều là lạnh nhạt, sắc bén cầm điện thoại trong tay, ấn vào hot search đó.

Một bài đăng hiện ra.

Tiêu đề của bài đăng y hệt với hashtag, nội dung bên dưới được viết ngắn gọn trau chuốt, lời văn mang theo ý lo lắng quan tâm, ngụ ý chính là Du Linh đang quay thì bị ngã, sau đó vệ sĩ lập tức xông tới ôm cô ra ngoài, không biết có phải là do cô đã bị thương rồi hay không. Chủ bài viết cũng nói bản thân có người quen là một nhân viên nhỏ trong tổ chương trình, người quen đó đã tiết lộ lúc ấy bọn họ phải ngừng quay mười phút, nên chủ bài đăng suy đoán hẳn Du Linh đã bị thương. Kết bài, chủ bài đăng bày tỏ sự lo lắng cùng với khâm phục đối với Du Linh, dù đã bị thương nhưng sau đó vẫn cố gắng quay nốt chương trình, biểu cảm cùng hành động lại tự nhiên như không, không biết nghị lực và sức chịu đựng của cô phải lớn đến nhường nào.

Đính kèm với bài đăng là một đoạn video ngắn, chỉ có mười mấy giây. Nội dung của đoạn video này chính là khoảnh khắc Quân mạnh mẽ xông vào nhóm khách mời, dứt khoát ôm Du Linh lên mang ra ngoài.

Đọc toàn bộ bài viết, Du Linh khẽ cười hừ một tiếng, nhấn vào mục bình luận bên dưới bài đăng.

Bầu không khí ở dưới ấy khác một trời một vực.

Bên trên bài viết tràn đầy vẻ hâm mộ, lo lắng cho Du Linh như thế nào thì bên dưới lại toàn là sự mỉa mai, chê bai như thế ấy.

Minh Tuyết: [Tôi lật đật chạy đi xem đi xem lại tập ba, cũng xem đi xem lại đoạn video này. Không biết có phải mắt tôi không tinh hay không, nhưng tôi thật sự không nhìn ra Du Linh bị thương chỗ nào.]

Phan Bảo Uyên trả lời Minh Tuyết: [+1. Tôi cũng chả thấy gì. Chỉ ngã có xíu thôi mà cũng phải nghỉ ngơi mười phút nữa. Có tiểu thư quá không vậy.]

Thu Nguyệt trả lời Phan Bảo Uyên: [Đồng quan điểm. Ngay cả cái tên vệ sĩ kia cũng vậy. Tự nhiên xông vô cắt ngang quá trình quay phim của người ta. Đúng là chủ nào tớ nấy.]

Trần Lan Thư trả lời Minh Tuyết: [Không thấy lúc Du Linh ngã xuống, sắc mặt cô ấy trắng bệch không còn chút máu sao??? Cho dù là bị dọa sợ cũng không thể trắng đến mức đó được! Du Linh đã phải nhịn đau mang vết thương đi quay chương trình rồi, mọi người không đau lòng thì cũng đừng bịa đặt bậy bạ như vậy!]

Phương Như trả lời Trần Lan Thư: [Nói như bạn, nếu Du Linh thật sự bị thương đau đến trắng mặt thì sau đó sao có thể không chút biểu hiện gì tiếp tục quay hình được chứ? Làm fan cũng đừng có mù quáng quá.]

Page này lập ra chỉ để theo đuổi idol: [Có ai thấy vẻ mặt của anh Mặc khi bị thằng vệ sĩ kia đẩy ra không?! Má nó chứ!! Du Linh không phải chỉ bị ngã chút thôi sao! Vậy mà hắn làm như cô ta sắp chết tới nơi vậy!! Ai cho phép hắn đối xử với anh Mặc nhà tôi như vậy chứ!!!]

Huỳnh Thiên Lam: [Trước giờ fan cô ta luôn gọi cô ta là công chúa công chúa, haha đúng là công chúa thật.]



.

.

.

Phía dưới còn có rất nhiều bình luận, đa phần đều là nói Du Linh có tính tiểu thư công chúa, tự mình hậu đậu vụng về ngã thì thôi, lại còn phải nghỉ ngơi mười phút làm gián đoạn quá trình quay hình của mọi người. Đối tượng thứ hai bị mắng chính là Quân, bảo anh chỉ là vệ sĩ mà lại tự tiện quấy rầy việc ghi hình, ôm Du Linh rời đi trong khi Du Linh chẳng bị thương gì. Fan của Mặc Sinh cũng mắng anh không biết lễ độ, dám xô đẩy thần tượng của bọn họ. Rất nhiều người còn lấy chuyện này ra để mắng sang Du Linh, bảo bình thường có lẽ Du Linh cũng chẳng tôn trọng gì Mặc Sinh nên Quân mới có thể có thái độ như vậy.

Fan của Du Linh không phải không xông pha, cố gắng điều khiển hướng gió, rằng mọi chuyện còn chưa rõ ràng, rằng có lẽ còn có uẩn khúc. Nhưng không biết vì sao, sự việc lần này tựa như khiến nhiều người rất bất bình, ngay cả người qua đường cũng không chấp nhận được, đứng chung chiến tuyến cùng với fan Mặc Sinh và antifan, khiến cho nhóm Tiểu Ngư có chút kham không nổi.

“Chuyện trên mạng…”

Nghe thấy anh lên tiếng, Du Linh quay đầu nhìn qua. Từ trong ánh mắt của cô, anh rõ cô đã biết là chuyện gì, bèn hỏi tiếp, “Em đã có dự tính gì chưa?”

Du Linh nhếch môi cười, trấn định tự nhiên đáp, “Anh yên tâm, tôi đã nói trước với chị Nhã rồi.”

Quân nhẹ gật đầu, “Vậy thì tốt rồi. Nếu như em cần giúp------”

“Nếu như tôi cần giúp gì, tôi nhất định sẽ nhờ anh.”

Quân hơi khựng lại, ngạc nhiên nhìn cô. Bắt gặp nụ cười tươi tắn của cô, không hề mang theo chút khách khí nào, thậm chí còn có chút gì đó ỷ lại và tin tưởng, Quân chợt cong khóe môi, vui vẻ mỉm cười, “Ừm.”

“Thật ra mà nói, phải là tôi nên lo liệu chuyện này mới đúng. Là vì tôi nên anh mới bị liên lụy, bị bọn họ chửi mắng trên mạng.”

Quân lập tức phản bác, “Em đừng nghĩ như vậy. Miệng đời chúng ta làm sao mà khống chế được. Lúc đó cũng là tôi tự ý xông đến, đâu phải do em sai bảo, bọn họ muốn mắng thì cứ để bọn họ mắng, cũng không tổn hại gì. Em đừng cảm thấy áy náy.”

Giống như cảm thấy vô cùng vui vẻ và hài lòng trước câu trả lời này của anh, Du Linh tựa tay lên thành ghế chống cằm, nghiêng nghiêng đầu nhìn anh, nơi đáy mắt như có lưu quang, khóe miệng cong lên, cười tủm tỉm không nói gì.

Quân ban đầu còn bình tĩnh tùy ý để cô nhìn, nhưng có lẽ do ánh mắt cô quá sáng, hoặc nụ cười mỉm kia quá có ý tứ, anh chợt thấy cồn cào trong lòng, cảm thấy cô giống như đang muốn dò xét xem lời mình nói có thật hay không mà tâm tình cũng trở nên khẩn trương.

“Chậc, đàn ông lúc đang theo đuổi người khác thì miệng ngọt thật đấy.”

Quân tin là thật, vội vàng giải thích, “Không phải đâu. Mọi lời tôi nói đều là thật lòng, dù bây giờ hay sau này vẫn như vậy.”

“Ồ,” Du Linh mím môi cười, đôi mắt cong lên như vầng trăng non sáng lấp lánh, “Thế thì để xem vậy.”