Chuyện này thật sự không thể trách cư dân mạng ăn dưa bổ não quá nhiều.
Thời điểm Tịch Dã vừa mới về nước, Tiết Minh Lãng liền rất thân thiết với đối phương, trùng hợp hai người đều đang quay một bộ phim mới, nhưng một người là truyền hình, người kia là điện ảnh, hai đoàn phim ở cách vách nhau, còn bị phóng viên giải trí chụp được vài lần hẹn nhau ăn cơm.
Nhưng bắt đầu từ một ngày nào đó, cả hai đột nhiên trở nên xa cách, thay vào đó chính là bộ phim mới của Tiết Minh Lãng được tung ra, "CP Lãng Duyệt" trở thành một trào lưu lớn.
[Vậy điểm mấu chốt là gì?]
[Tiết Minh Lãng tỏ tình thất bại sao?]
[Nhưng Tịch Dã còn uống say rồi đến dưới lầu nhà đối phương làm ầm ĩ mà.]
[Cẩn thận nghĩ lại, có người tìm một thế thân rất giống mình để xào CP, thật sự là rất khó chịu.]
Những năm gần đây giới giải trí phát sinh quá nhiều sự kiện kỳ quái huyền ảo, tuy nói thế thân chỉ là suy đoán nhưng lại vẫn được rất nhiều người tán đồng, fan của Tô Thanh Duyệt luôn tâm cao khí ngạo sao có thể chịu đựng được loại "ăn vạ" đem mặt mũi của tiểu thiếu gia đi quét rác như thế này, lần lượt ra sân gọi cảnh sát:
[Bổ não cũng cần phải có giới hạn, Thanh Duyệt có thân phận gì, Tịch Dã lại là cái thân phận gì.]
[Mắt mù mới có thể thích một tên đóng cảnh giường chiếu về nước để kiếm tiền.]
[@Công ty giải trí Tô thị, bộ phận quan hệ công chúng làm ăn kiểu gì không biết, sao còn chưa khởi tố rồi mời luật sư đi?]
Ngày thường, Tô Thanh Duyệt hình tượng đẹp khí chất tốt, tác phẩm ra mắt lẫn kỹ thuật diễn đều tạm được, dựa vào thiết lập tiểu thiếu gia cũng không sao, nhưng bất cứ dưa nào cũng muốn dùng thân phận áp xuống, không thể nghi ngờ sẽ khiến người chán ghét.
[Không thể nào không thể nào, sẽ không có người bởi vì idol nhà mình là phú nhị đại liền tự ghép mình vào tầng lớp giàu có luôn đi.]
[Nói cho mà biết nè, nhà Tịch Dã trước khi phá sản cũng rất có tiền đó.]
[Hình như còn được lên báo.]
[Tịch Dã mười mấy năm trước cùng Tô Thanh Duyệt năm trước, Tiết Tịch bất hòa mới có "Lãng Duyệt", ai là chính chủ không phải chỉ nhìn thoáng qua đã rõ sao?]
Những bài báo đã từ rất lâu vẫn có thể được đào ra, 1101 đôi khi không thể không bội phục sự nhiệt tình của cư dân mạng ăn dưa, ký chủ nhà mình thừa hưởng toàn bộ ưu điểm của cha mẹ, nhưng nếu chỉ thoạt nhìn sẽ không thấy y quá giống với cha mẹ mình, chỉ bằng một cái tên họ, xác thật rất khó liên tưởng bọn họ có quan hệ.
Nhưng một khi được khơi mào, theo những tin tức về việc cha mẹ Tịch bị phá sản, nhảy lầu, uống thuốc, bất động sản bị thu hồi, cuộc sống của một Tịch Dã 18 tuổi ở nước ngoài dần được phác họa ra.
Không hề ngợp trong vàng son như tưởng tượng, mà như một con quay, dùng gương mặt đông phương xinh đẹp làm người mẫu, diễn những vai quần chúng kiếm tiền trả nợ, trước khi có thể một mình gánh vác phòng vé, cuộc sống của y thậm chí còn không bằng cả những người bình thường.
[Tự mình trả hết nợ? Quá trâu bò.]
[Chặn họng tụi antifan già mồm.]
[Ý tôi là... Liệu có khả năng, Tịch Dã về nước là vì muốn cha mẹ lá rụng về cội không?]
Bình luận này vừa xuất hiện, nhiều người đều trầm mặc, fan của Tịch Dã tuy rằng đau lòng, nhưng vẫn chưa có nhân cơ hội này bán thảm, nương theo miệng lưỡi của đám đông để "thảo phạt" Tô Thanh Duyệt và Tiết Minh Lãng.
Bởi vì bọn họ đã sớm biết.
Có thể trụ lại đến bây giờ, trừ bỏ fan nhan khống fan điện ảnh, phần lớn đều là những fan lâu năm đã chú ý đến Tịch Dã khi y mới bộc lộ tài năng ở nước ngoài, bọn họ biết rõ đối phương không muốn đề cập đến quá khứ, cho nên vẫn luôn lấy thân phận người biết mọi chuyện bảo trì trầm mặc.
Các tài khoản tiếp thị tràn ngập cọ nhiệt bài PR, so với việc đối tuyến khống bình* rất có khả năng sẽ hoàn toàn phản tác dụng, bọn họ càng muốn dùng thời gian này để viết tin nhắn an ủi chính chủ nhà mình, người có thể đang thương tâm.
* kiểm soát các bình luận trong một bài viết.
Nhưng Tịch Dã kỳ thật không quá khổ sở.
Sau khi thức tỉnh và xuyên tới đây, y so với nguyên chủ còn tê liệt cảm xúc hơn, huống chi còn có 1101 ở trong đầu ríu ra ríu rít: [Hô hô! Tô Thanh Duyệt với Tiết Minh Lãng cãi nhau rồi!]
[Tiết Minh Lãng ngụy biện thất bại.]
[Bị tát một cái vào mặt.]
[Tô Thanh Duyệt thu dọn hành lý.]
[Cơ hội tốt! Một bước sang trái! Công chính ôm lấy thụ chính!]
Do Tịch Dã từ trước đến nay không thích xem kịch bản cẩu huyết ngoài đời thực, 1101 chỉ có thể tủi thân mà lựa chọn rea hiện trường*, xem như là phát thanh trực tiếp.
* là cái gì tui cũng chịu, tra sml oy hem ra. ಥ_ಥ
Sau khi cẩn thận chiêm ngưỡng năm dấu tay đỏ tươi trên mặt Tiết Minh Lãng, nó bỗng nhiên có điều thắc mắc: [Cậu nói xem, hai người này còn có thể tiếp tục đi theo hướng HE được không?]
[Cậu có thể cầu nguyện cho công thụ chính tình cảm đủ kiên định,] Tịch Dã bình tĩnh trả lời [hoặc là truy thê hỏa táng tràng (1).]
1101 số liệu chấn động: [Vậy chẳng phải là chúng ta có cơ hội sao?]
Không chờ Tịch Dã trả lời, nó lại lắc đầu: [Không được không được, vẫn là Tiểu Cố tương đối ngon hơn.]
Dù sao Tịch Dã cũng không có chính thức gia nhập cục xuyên nhanh, không phòng ban không chỉ tiêu, chỉ cần đừng để tiểu thế giới sụp đổ là được...
Như thể xác nhận, 1101 nói: [Cậu sẽ không làm thế giới này sụp đổ đúng không?]
Tư liệu nhiệm vụ không hề viết đối phương có khuynh hướng muốn hủy diệt thế giới mà.
Tịch Dã: [À.]
Tịch Dã: [Chắc vậy.]
1101:...
Chắc vậy? Chắc vậy là cái gì! Lại nói, cục xuyên nhanh tại sao cứ cố chấp muốn chiêu mộ đối phương như vậy chứ?
Nhưng không đợi nó tiếp tục đặt câu hỏi, một bóng đen to lớn tiến tới, phi lên giường, đầu Cố Tông dừng lại ở trên đùi thanh niên: "Thầy Tịch."
Tịch Dã sát ở bên trong: "Hửm?"
Từ dưới lên trên nhìn đối phương, Cố Tông vừa lướt qua Weibo nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, chỉ vươn tay về phía trước, vòng lấy eo của thanh niên, áp trán vào bụng nhỏ của đối phương: "Tịch Dã."
Dừng một chút, thanh niên tóc đen buông kịch bản trong tay xuống, xoa xoa đầu đối phương: "Ừm."
Cố Tông: "Nếu như em có thể gặp được anh sớm một chút thì tốt rồi."
Những lời này được hắn nói nghiêm túc một cách khách thường, trong giọng nói tràn đầy tiếc nuối mãnh liệt như thể muốn trào ra ngoài, phảng phất như không chỉ vì hiện tại, mà còn vì nhiều hơn thế nữa.
Không tự giác mà bổ não Cố Tông 8 tuổi trông như thế nào, Tịch Dã cười ra tiếng: "Biết rồi." Ngẫu nhiên nhớ lại một cách gọi từng thấy qua của fan trong khu bình luận, y lại gọi: "Bé Tông."
Thiếu niên đang ăn vạ trên người y lập tức đỏ mặt.
Ngay sau đó, như là muốn chứng minh điều gì, Cố Tông cọ cọ ngồi dậy, xụ mặt, thuận thế ấn thanh niên ở trên đầu giường: "Thầy Tịch, em không còn là con nít nữa."
"Vậy sao?"
Vẻ ngoài diễm lệ thường rất có tính công kích, Tịch Dã chính là một ví dụ, rõ ràng là một câu hỏi lại rất bình thường, nhưng khi được thốt ra từ cặp môi đỏ mọng ướt át kia, lại vô duyên cớ nhiều thêm mấy phần khiêu khích.
Cố Tông cúi đầu xuống, dùng hành động thay cho câu trả lời.
Tịch Dã nếm được mùi vị của kẹo ngậm cổ họng trong miệng Cố Tông.
Đã từng có một lần, y nghiện thuốc lá, bắt Chu Minh dậy sớm đi mua kẹo, rõ ràng là cùng một nhãn hiệu, nhưng dù ăn như thế nào cũng đều không giống.
Giờ phút này Tịch Dã lại có chút hiểu ra, thứ mà y đang dần ỷ lại, có lẽ không phải là viên ngậm cổ họng quái quỷ gì đó, nhưng là cảm giác mà Cố Tông mang đến cho y.
Ngọt.
Cứng rắn, lại có thể bị y dễ dàng cắn nát.
"Tít."
Di động đặt ở bên gối đột nhiên rung lên, Tịch Dã không quá muốn nghe máy, đầu dây bên kia lại như nếu không thuận theo sẽ không buông tha, hệ thống đã bị che chắn, lo lắng đoàn phim có việc gì gấp, y gian nan đẩy ra cái đầu bù xù nào đó, đưa tay quờ quạng lung tung mấy lần, nhận cuộc gọi, đến tên cũng chưa xen: "A lô?"
Âm cuối khàn khàn, cánh môi ướt át như bị thoa mật anh đào, đợi hồi lâu vẫn chưa nghe được hồi âm, Tịch Dã nâng tay, nhìn thấy hai chữ quen thuộc trên màn hình:
Minh Lãng.
___ Đây hiển nhiên là tên nguyên chủ lưu trước khi y xuyên đến, về sau khi Tịch Dã không còn liên lạc riêng với Tiết Minh Lãng, tự nhiên cũng quên kiểm tra lại cái này.
Cố Tông đồng dạng nhìn thấy hai chữ này, ánh mắt tối sầm lại.
Ban đầu hắn rất ngoan ngoãn, tựa vào đầu giường ở phía sau, hoàn toàn bao trùm lấy Tịch Dã, một chút tiếng động cũng chưa hề phát ra, lúc này lại ghé sát vào cổ thanh niên, đè thấp giọng gọi: "Anh ơi."
Mùi trà xanh đủ khiến người nổi da gà toàn thân, vừa đạo đức giả vừa thiếu đánh.
Đầu dây bên kia hít sâu một hơi.
"Anh đang nói chuyện với ai thế?" Bắt đầu từ bên gáy, một đường chạy dọc xuống phía dưới, lan rộng, hôn từng cái lên cằm thanh niên, Cố Tông cố ý chơi xấu, làm ra những tiếng chụt.
"Đừng quan tâm đến người khác nữa," nửa thật nửa giả, hắn nũng nịu, "Quan tâm tới em đi mà."
"Anh ơi."
Theo bản năng, Tịch Dã lập tức cúp máy.
"Điên rồi phải không? Bị ghi âm lại thì phải làm sao bây giờ?" Một thoáng sợ hãi vụt qua trong đầu, đến khi đã nói ra lời đó, Tịch Dã mới kinh ngạc phát hiện, trong lòng mình có cảm giác sợ hãi.
Cố Tông lại rất thản nhiên, thậm chí còn có chút tủi thân: "Ghi thì ghi, dù sao chúng ta vốn dĩ đã ở bên nhau rồi."
"Hay là nói... Chim hoàng yến không thể có danh phận chính đáng ở bên ngoài."
Chim hoàng yến?
Chim hoàng yến cái mốc xì.
Những hiểu lầm chính mình từng cam chịu bỗng nhiên trở nên chói tai, cười đến khó thở, Tịch Dã nhướng mày: "Nhà nào có con chim lớn như cậu chứ?"
Cố Tông: "Nhà em."
"Hay là anh thử xem?"
...
Trước khi gặp được Cố Tông, Tịch Dã chưa bao giờ nghĩ tới chính mình sẽ cùng ai thân mật như thế, thân mật đến mức y không chịu nổi, mấy lần muốn lùi bước.
Nhưng Cố Tông từ trước đến nay rất có năng lực thực hiện hành động, khi xuống lầu mua đồ ăn còn thuận tay mua thêm vài thứ khác, phòng ngừa chu đáo đến mức có thể gọi là phúc hắc, nhưng hai mắt lại vô tội cực kỳ:
"Em chỉ là nghĩ, loại chuyện này không thể để cho thầy Tịch phải chuẩn bị."
Lúc này, Tịch Dã cuối cùng một cái lý do để dừng lại cũng không có.
Lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác bị nhốt trong phòng tối, cái gì cũng chưa kịp mang theo, 1101 nhàm chán muốn chết, số liệu liên thông với thế giới bên ngoài bị cắt đứt, nó chỉ có thể thực hiện chức năng cơ bản nhất, ngồi đếm từng giây từng giây một.
Sau 5 giờ 21 phút 30 giây, 1101 cuối cùng đôi mắt đẫm lệ bị văng ra khỏi phòng tối.
Tịch Dã đã ngủ rồi.
Quần áo trên người đã thay xong, cả người y nép vào trong lòng Cố Tông, tinh thần dao động đã lại ổn định vững vàng, phần gáy không được áo che khuất, xương quai xanh, thậm chí cả nốt ruồi nho nhỏ ở ngón giữa, đều bị in lại những dấu răng nhợt nhạt, những dấu đỏ tươi đẹp tinh mịn tỏa lan.
1101 hoàn toàn ngây người: Vụ kim chủ đã bàn xong đâu?
Bầu không khí này như thế nào lại có hơi sai sai.
Dường như nhận thấy được ánh mắt tò mò nhìm trộm, Cố Tông ban đầu đang lẳng lặng ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ của thanh niên bỗng chốc kéo chăn lên, gắt gao ôm lấy Tịch Dã trong lồng ngực, như thể đang bảo vệ thức ăn, chỉ để lộ ra cái đầu nho nhỏ của đối phương.
Biết rõ đối phương không thể nào phát hiện ra được mình, 1101 lại vẫn có ảo giác bị nhắm tới, nhưng nó không dám thật sự phát ra tiếng đánh thức Tịch Dã, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
___ Cải trắng nhà trồng đã bị chó gặm.
Chính xác tìm được một câu thích hợp từ cơ sở dữ liệu, nhớ tới những lần đụng phải cảm giác đồng bệnh tương liên theo một ý nghĩa nào đó, 1101 mở ra giao diện theo dõi nhân vật chính.
Trong căn hộ được trang trí đẹp mắt, chai rượu lăn lóc khắp sàn, Tiết Minh Lãng ngồi một mình ở trong phòng khách, dấu tay hằn bên má trái vẫn còn chưa biến mất;
Cách đó hơn mười mấy km, biệt thự rực rỡ ánh đèn của nhà họ Tô cũng nghênh đón tiểu thiếu gia nhà mình trở về, hốc mắt đỏ hoe kéo hành lý, Tô Thanh Duyệt bị cha mẹ cùng anh trai vội vã xuống lầu kéo vào phòng khách.
"Tiết Minh Lãng đúng không?"
"Chúng ta sẽ tìm cậu ta nói chuyện cho đàng hoàng."
Chú thích:
(1) là câu nói được sử dụng phổ biến trong các bộ phim truyền hình, điện ảnh, tiểu thuyết Trung Quốc được hiểu là lúc đầu nam chính rất kiêu ngạo coi thường và ngược nữ chính về sau khi nữ chính từ bỏ, rời đi thì lại theo đuổi lấy lòng nữ chính, anh ta sẽ làm tất cả mọi thứ để cầu xin sự tha thứ khiến nữ chính trở về bên mình.