Hóa Ra Tôi Là Đại Thiếu Gia

Chương 70: 70: Quay Lại Tất Cả




Nhìn thấy vậy hết cách hai người bảo vệ chỉ đành cho anh vào bên trong.

--"Rồi, rồi có thẻ rồi vào bên trong đi!"

-"À..."

chưa Để anh phản ứng lại hai người bảo vệ đã kéo Anh hẳn ở bên trong còn hai người thì tiếp tục công việc của mình.

Long Vũ nhân cơ hội đi tham quan một lượt trong công ty Tuy anh đã vào nhiều lần nhưng từ khi sở hạ mất anh mới được vào bên trong giờ khác với hồi xưa không còn ai với dáng vẻ nghiêm túc nữa mà bên trong chỉ có một tiếng để nói vắng tanh.

cái hồi anh còn vào trong lúc đó còn nhiều người hỏi hay nhau thậm chí còn cười cười nói bây giờ khi cha mình mất anh vào trong công ty để do thám biết làm gì thì chẳng có bóng người nào cả.

hết cách vì để mình làm nhanh hơn Long Vũ đành đi lên trên phòng làm việc phòng của cha anh nhưng giờ có lẽ là của Trạch Hiên hoặc do nhiên Ly.

tiếng chân đi chầm chậm lên trên cầu thang anh không dám đi vào thang máy vì sợ chắc chắn sẽ bị phát hiện nên vì giả làm nhân viên nên anh mới phải làm vậy.

quả nhiên không nằm trong dự đoán người ngồi bên trong chính là Trạch Hiên và Nhiên Ly.

một người thì ngồi ở ghế sofa nơi này làm việc của một người còn một người ngồi trên ghế sofa dài hơn nữa còn đang cười cười với nói.



-"con thấy chưa Trạch Hiên từ khi sở hạ mất tất cả tài sản lẫn địa vị đều do con quản lý hết."

-"con biết mà chỉ có điều Long Vũ hắn ta không được gì cả."

nghe thấy hắn nhắc tới hai chữ "Long Vũ" càng khiến bà ta tức hơn Nhưng nghĩ lại người trước mặt mình là con mình nên bà ta chỉ đành nói.

-"con nhắc tới hắn ta làm gì cái hôm sở hạ bị tai nạn hắn là người đưa ông ta vào trong bệnh viện nhưng cuối cùng đã chết dưới tay của thuộc hạ chúng ta."

nhiên Ly vừa nói vừa cười như thể chuyện này rất là bình thường không hề để tâm tới một tính mạng của con người nhưng bà ta đâu hề biết người đã nghe lén hết cuộc nói chuyện là Long Vũ anh không thể ngờ cha mình lại chết dưới tay của thuộc hạ hai người hơn nữa tất cả lại còn đều cho sắp đặt cả.

không tin vào hai người mới là thứ tốt hơn và nhiều lúc sẽ chính là ngọn giáo đâm ở đằng sau Long Vũ biết thừa cái chết của cha mình chắc chắn là do sự chỉ đạo của Nhiên Ly và con trai bà ta Tuy nhiên anh không có bằng chứng nên chỉ cần cung cấp hoặc cho qua chuyện.

biết được hết tất cả chân tướng Long Vũ đã quay lại Cuộc Nói chuyện giữa nhiên Ly và Trạch Hiên nhưng anh làm vậy không phải để chứng tỏ mình mà là để đưa hai người vào trong tù.

quay lại xong tất cả anh liền thu máy quay vào bên trong để tránh trường hợp xảy ra anh đã cải trang máy quay thành đồ dùng của mình hoặc chiếc nệm.

-"để tôi xem bà sẽ chối cãi thế nào nhưng đi tôi nhất định sẽ khiến hai người phải trả giá thì chuyện các người dám giết cha tôi.

ánh mắt chứa đầy phẫn nộ Và thù hận Tuy nhiên ánh mắt này vẫn luôn nghĩ vậy không phải bị thương như thế mà phải có lý do và lý do chính là việc hai người sẽ giết cha của anh người cha ruột của mình nên chuyện này rất bình thường chỉ có những người làm nhiều chuyện mới có sự cứu để trả thù cho ba mẹ mình còn nếu nhút nhát thì cũng chỉ coi như cho xong chuyện không để tâm tới.

Long Vũ sau khi quay hết tất cả liền rời đi không để chút dấu vết nào Anh vừa đi vừa kiềm chế cảm xúc nước mắt cứ lăn dài trên khuôn mặt chữ điền của anh có lẽ sau khi biết mọi chuyện anh sẽ không thể quên được hình ảnh cha mình tiếp nên nước mắt mới tự xưng rơi xuống mặt.



không gian im ắng không có bóng người chỉ có mình hay bảo vệ biên giới tây có khi còn đang nói chuyện Long Vũ không để tâm liền trực tiếp đi qua khiến hai người bảo vệ giật mình mà kéo anh lại vào trong.

-"Này, này sao anh không đi làm việc đi rõ ràng vừa nãy còn vào trong công ty mà."

anh không để tâm mà vẫn tiếp tục đi qua nhưng hai người bảo vệ làm sao dám bỏ qua cho anh được mà vẫn kéo vào bên trong khiến Long Vũ chỉ đành đứng im.

-"cậu trả lời xem nào rõ ràng đã đến giờ làm việc rồi mà Tại sao cậu vẫn còn ra đây hả?"

-"Xin lỗi..."

Long Vũ vừa nói Hai hàng nước mắt huấn luyện khiến ai bảo vệ càng khó hiểu hơn không hiểu anh đang làm chuyện gì Hay là đang cố lấy lòng mình cũng phải chăng?

-"Nếu muốn khóc thì cậu có lý do gì nói ra xem nào sao tự dưng lại phải ở đây để làm bộ dạng như vậy?"

-"Tôi... Thật ra hôm nay tôi bị ốm một chút hơn nữa Tôi đến công ty để lấy đồ sẵn tiện tôi đã xin quản lý rồi nên hôm nay tôi được nghỉ một ngày."

Hai bảo vệ nghe vậy nghĩ anh chắc xin rồi liền không để tâm tới chuyện mà tay liên tục xua.

-"Được rồi nếu cậu xin rồi thì mời đi cho không cần ở đây làm cũng được."