Thích một người là khi xem hàng trăm tấm ảnh, bạn vẫn nhận ra bức hình có người đó, là khi đứng giữa hàng nghìn người, ánh mắt bạn vẫn dáo dác hướng về phía có người đó.
Thích một người là khi trong lòng nhung nhớ đầy vơi nhưng lại chẳng dám thừa nhận, lại cố tìm cách lừa dối bản thân, che đậy cảm xúc, tình cảm lúc ấy chỉ như đốm lửa nhỏ âm ỉ, bùng cháy cũng chẳng được, dập tắt cũng không xong.
Thích một người là khi dặn lòng không được nghĩ về người ta nữa mà cảm thấy có gì đó nhói lòng, không đau đớn vật vã như thất tình nhưng lại hụt hẫng, chơi vơi.
Thích một người là khi bạn cảm thấy vô cùng hạnh phúc và háo hức khi nhắm mắt lại, nghĩ đến viễn cảnh ngày mai được gặp họ, vô tình thôi cũng được, chưa cần được đi chơi hay nói chuyện với nhau.
Thích một người là khi tình cảm của mình không dám thổ lộ, không mong được hồi đáp, không dám đòi hỏi điều gì
Thích một người là khi bản thân mâu thuẫn nhất, vừa muốn người ta biết tình cảm ấy, vừa muốn chôn chặt trong lòng vì ngại ngùng xấu hổ.
Thích một người là khi trong lòng chỉ có chút xuyến xao, gợn sóng, mỗi ngày thương một chút, nhớ một chút, quan tâm một chút....
Trịnh Nhật Long Vũ đã thích một người mãnh liệt như vậy đấy!