Hoa Phượng

Chương 1




Ngô Trần An Hạ cực thích cậu lớp trưởng, thích từ cuối lớp 6 đến tận bây giờ.

Ban đầu, nó bị ấn tượng với vẻ ngoài của Trịnh Nhật Long Vũ, người gì đâu mà đẹp trai quá trời quá đất luôn. Gương mặt sáng sủa, ngũ quan hài hòa phảng phất chút hương vị điển ảnh nên nhìn như mấy anh diễn viên Hàn Quốc ấy. Đôi mắt hai mí đen láy, sắc xảo chính là điểm nổi bật nhất của Long Vũ. Cậu bạn cũng ghi điểm với vóc dáng cân đối, so với những người cùng tuổi thì phát triển hơn rất nhiều, mới 11 tuổi nhưng đã cao hơn 1m70 rồi.

Nhưng mà để An Hạ quyến luyến gần 4 năm thì không chỉ nhờ vẻ ngoài đấy đâu. Điều thật sự khiến nó thích cậu lớp trưởng chính là ở tính cách đấy. Ông cha ta vẫn thường nói, tốt gỗ hơn tốt nước sơn còn gì

Trịnh Nhật Long Vũ theo cảm nhận của An Hạ chính là một người hòa đồng và ấm áp. Cậu ấy biết cư xử phải phép, đúng thời điểm. Cách nói chuyện cũng rất bánh quốn, vừa hài hước vừa tinh tế, chấm ngay 10 điểm. Long Vũ đảm nhiệm chức vụ rất tốt, cậu ấy tuy học không quá xuất sắc nhưng lại biết cách quản lý và giữ trật tự cho lớp, biết lắng nghe và tiếp thu ý kiến của các bạn học. Chính con người của Long Vũ đã khiến An Hạ mê mệt đến tận lớp 9.

Gần 4 năm nghĩ cách để tiếp cận và tán đổ cậu lớp trưởng Long Vũ. Nhưng chả kế hoạch nào diễn ra thành công cả.

An Hạ tự ti về vẻ ngoài của mình, nó không được xinh xắn đâu, anh trai cũng từng nói nó trông rất khó coi, chính điều đấy khiến nó không dám trực tiếp tiếp cận Long Vũ. Thay vì đấy nó hành động trong âm thầm.

Nhan sắc không có nên nó quyết định sẽ tán crush bằng vẻ đẹp tri thức!

" ước gì mấy môn tự nhiên không phải kiểm tra!"

Nhưng mà kế hoạch này cũng không khả quan lắm thì phải.

Nó méo mặt cầm tờ phiếu điểm trên tay, Ngữ văn, Tiếng Anh, Giáo Dục Công Dân và Lịch Sử là 4 môn tốt nhất khi đều đạt trên 8.5 điểm. Sinh học, Địa Lý thì suýt soát được 8. Riêng chỉ có Toán, Vật Lý và Hóa Học là đều dưới 7 điểm. Đối với nó thì không đến nỗi thấp nhưng mà như thế này thì sao tán crush bằng vẻ đẹp tri thức được.

Sức học của nó không đều, mấy môn tự nhiên An Hạ giốt đặc luôn, trước khi kiểm tra hay thi cử đều phải thắp hương hoặc đi xin vía mấy đứa học giỏi. Môn xã hội thì hên xui, hôm nào chăm học thuộc thì điểm cao, hôm nào lười thì xác định đi tìm người hỏi bài. Tiếng Anh có lẽ là môn học ổn định và xuất sắc nhất của nó. An Hạ hơi bị tự tin với môn này luôn, điểm chưa bao giờ dưới 9.

" chắc vẫn hạng 25 hoặc 24 rồi!"

Lớp của An Hạ có tổng cộng 51 người, học lực của nó lúc nào cũng nằm ở tầm giữa. Không giỏi, không kém, nói chung là rất bình thường. Mẹ cũng tâm lý không đặt nặng về điểm xếp hạng nên không bắt An Hạ phải đứng nhất hay nằm trong top 10. Chỉ cần nó vẫn học sinh giỏi là được rồi. An Hạ cũng ít khi bị áp lực chuyện học hành lắm.

Thế nhưng kế hoạch của An Hạ là dùng điểm số để khiến Crush chú ý đó, bây giờ điểm số trông bình thường đến không thể bình thường hơn được thì hỏng bét rồi còn gì.

" Mày làm sao thế? Mặt trông sầu vãi"

An Hạ ngửng đầu, nhìn cô bạn thân - Nguyễn Phương Anh đang lo lắng. Bất đắc dĩ phải giả một nụ cười tươi thắm.

Chả nhẽ bây giờ nó nói toẹt ra là, tao đang hối hận vì lười học. Điểm số như cc ấy, không thể gây ấn tượng cho Trịnh Nhật Long Vũ nên đang buồn thối ruột à.

Không đâu nhé. Chuyện nó thích lớp trưởng Long Vũ chỉ có mình nó và một người tình cờ biết thôi. Chứ nó giấu kĩ lắm, cũng có bao giờ biểu hiện ra ngoài đâu nên chẳng ai phát hiện hay nghi ngờ cả.

" không có gì đâu, điểm thấp nên sợ tối về bị mẹ mắng thôi mày!"

" không sao đâu, cứ bảo mẹ mày là điểm thì cũng phải có lúc cao lúc thấp, lần sau cố gắng là được!"

Phương Anh vỗ vai nhẹ giọng để an ủi nó, lý do quá hợp lý thì không bàn đến làm gì. Nhưng điều đã khiến con bé tin sái cổ chính là biểu cảm gương mặt linh động và chân thật như diễn diễn hạng S của An Hạ.

Xin lỗi chú, anh thật khốn nạn quá nhưng mà bí mật của anh cần phải được giữ kín.

" thế nên mày không cần phải buồn bã làm gì!"

" tao biết rồi mày ơi!"

Phương Anh hẳn vẫn còn sợ An Hạ suy nghĩ linh tinh nên đã nhanh nhảu nói thêm, đến khi nhìn thấy nụ cười tươi rói thường ngày của nó liền nhẹ nhõm trong lòng.

Lúc này, trống đánh vào lớp vang lên. Phương Anh liền quay về chỗ ngồi của mình, con bé ngồi ở ngay phía sau An Hạ, hai người bạn này chỉ cần căn được đúng lúc là liếng thoắng với nhau cả tiết học luôn.

An Hạ ngồi cạnh một bạn nam tên Đức Mạnh, cậu ta là bạn chơi cùng nhóm với lớp trưởng Long Vũ đó. Dò thông tin của crush chưa bao giờ dễ dàng như vậy.

Mà An Hạ và Long Vũ ngồi cùng tổ với nhau, chỉ là cậu ấy ngồi trên bàn đầu còn nó ngồi ở bàn thứ tư lận. Chỉ đủ gần để ngắm bóng lưng của lớp trưởng thôi, nhưng mà phải công nhận nhìn mỗi phần lưng mà đã thấy đẹp trai rồi.

Nó sẽ không nói là ngày nào cũng ngồi ngắm crush từ phía sau đến quên cả học đâu. Nói ra sợ bị đánh giá lắm.