Họa Phố

Quyển 11 - Chương 10




Ở giữa giao diện lập tức xuất hiện hình ảnh một cái thùng đang mở ra, sau đó một hàng chữ cũng xuất hiện

【 Sau khi quy tắc tương ứng được nêu lên, có thể lấy ra đạo cụ liên quan đến quy tắc tại đây 】

“Biểu tượng quyển sách yêu cầu nói ra quy tắc, còn biểu tượng thùng đồ thì yêu cầu trước nói quy tắc sau đó mới lấy được đạo cụ,” Kha Tầm nói “Xem ra chức năng của hai cái biểu tượng này là có liên quan đến nhau, quy tắc cùng đạo cụ coi bộ là phải cùng nhau sử dụng.”

Miệng nói, tay lại vươn ra ấn vào cái biểu tượng bóng đèn, lập tức danh sách hình avatar của những người khác xuất hiện trên màn hình, bên trên cũng có một dòng chữ 【 Vui lòng lựa chọn đối tượng xin giúp đỡ 】

“Vậy là rõ rồi,” Kha Tầm bấm tắt giao diện xin giúp đỡ, nhìn sang Chu Hạo Văn “Đây là ép buộc chúng ta phải lợi dụng quy tắc vật lý để vượt qua cái ao nước này.”

“Hơn nữa còn tràn đầy ác ý,” Chu Hạo Văn sắc mặt lạnh nhạt nói “Chúng ta tổng cộng có ba người, dựa theo quy tắc thì chỉ có một người có thể dùng cách bơi để sang bờ bên kia, người lựa chọn cách này có thể xem như an toàn nhất, hai người còn lại bắt buộc phải lựa chọn cách khác, như vậy cách bơi này sẽ trở thành mục tiêu tranh đoạt, nếu đổi lại là người khác, e là ở nơi này sẽ nảy sinh một hồi tranh giành cướp đoạt ta chết ngươi sống.”

Cô gái tóc dài nghe như vậy liền sợ hãi tới mức bất giác lùi về phía sau mấy bước, vẻ mặt dè dặt lại hoảng hốt nhìn Kha Tầm cùng Chu Hạo Văn.

“Không cần sợ,” Kha Tầm bật cười “Tụi này không phải người vậy đâu mà lo. À đúng rồi, còn chưa biết tên cô là gì?”

Cô gái tóc dài nhỏ giọng nói một câu “Tôi tên Hà Đường.”

“Sắc trăng trong hồ sen, tên rất êm tai.” Kha Tầm nói “Cô học cái gì ấy nhỉ?”

“Âm nhạc.” Hà Đường hơi thơi thả lỏng thần kinh đang khẩn trương của mình, ngước mắt ngắm nhìn anh chàng đẹp trai cao to trước mặt, tuy vẻ mặt người này thoạt nhìn có vẻ xấu xa ranh ma muốn chết, nhưng chẳng biết tại sao lại làm cho người ta cảm thấy rất an toàn, cũng rất đáng tin cậy, thế là cảm xúc lại dịu đi một chút, nói “Tiếc là chuyên môn của tôi không thể giúp đỡ được cái gì, hồi còn đi học cấp 3 mấy môn tự nhiên của tôi toàn là đội sổ.”

“Lo gì, tổ chúng ta chẳng phải cực kỳ may mắn sở hữu một nam thần bách khoa đây sao,” Kha Tầm nói xong liền quay sang nhìn Chu Hạo Văn “Nam thần, cậy vào cậu cả đấy!”

Chu Hạo Văn “…Nam thần của cậu cũng không ít nhỉ.”

Kha Tầm nháy nháy mắt cười “Dịch Nhiên đã từ nam thần vinh quang thăng lên làm nam nhân của tôi rồi, hiện tại nam thần của tôi chỉ có mỗi cậu thôi đó, thấy vui không?”

Chẳng vui tẹo nào cả…

Chu Hạo Văn không muốn để ý đến tên “ngốc” này nữa, khẽ cụp mắt trầm tư.

Kha Tầm cũng không quấy rầy hắn, quay sang nói chuyện với Hà Đường “Âm thể mỹ đều là người một nhà cả, tôi học thể dục, cô học âm nhạc, chúng ta đều là người nhà với nhau cả, không cần phải câu nệ, lại đây nào, chúng ta cùng suy nghĩ, nghĩ ra cái gì cứ nói cái đấy.”

Cái kiểu thân thiện xởi lởi của Kha Tầm rốt cuộc khiến Hà Đường hoàn toàn gỡ xuống bức tường phòng bị, nói “Nhưng mà tôi thật sự không biết nhiều lắm về mấy cái quy tắc vật lý kia, hơn nữa trước đó trong đề mục có nêu lên ‘Toàn bộ quy tắc đều là thật’ ấy, câu này có ý gì, đến bây giờ tôi vẫn không hiểu.”

Kha Tầm suy nghĩ một lát, nói “Còn nhớ lúc chúng ta vừa mới vào tranh, trên màn hình lớn xuất hiện rất nhiều dòng chữ không, chính là lời tựa như những lời điên khùng lảm nhảm độc thoại của Trình Thức ấy, trong đó có nhắc tới về quy tắc, ông ấy bảo sẽ tạo cho mọi người một cái thế giới quy tắc tuyệt đối, tôi nghĩ thế giới ấy hẳn chính là thế giới trong tranh này.”

“Ông ấy còn bảo, ở thế giới này toàn bộ những hiện tượng khoa học, lý luận, công thức, kết luận, quy tắc, rồi cái gì… những giả thuyết có lý luận căn cứ, hay là những suy luận, những nghịch lý có tính logic nhất quán… thậm chí là những quan điểm hình thành theo tập quán… những hiện tượng được nhiều người biết đến, vân vân các loại, ở trên thế giới này đều là thật.”

“Nếu dựa theo cách tôi hiểu thì, lời này ý nói chỉ cần là một cách nói có căn cứ có đạo lý, hay thậm chí là một cái giả thuyết, chỉ cần có căn cứ lý luận để dựa vào, đều có thể trở thành sự thật trong thế giới này. Mà đối với cái ao trước mặt chúng ta, chỉ cần cô có thể nói ra một cái lý luận có thể vượt qua nó, thì dù cho ở ngoài thế giới thật nó chưa từng được chứng minh là có thể làm được thì ở nơi đây cũng mặc định là có thể sử dụng, có thể trở thành sự thật.”

“Cho nên tôi cảm thấy, chỉ cần chúng ta nghĩ ra được hai cách thức để vượt qua nước ngoại trừ bơi lội ra, thì dù cho cách đó ở thế giới bên ngoài không có khả năng thành công, nhưng chỉ cần nó có đạo lý có căn cứ, tự nhiên sẽ thành công ở nơi đây.”

Lời này của Kha Tầm vừa dứt, Chu Hạo Văn bất giác ngước mắt lên nhìn đối phương.

Người này… thật sự là trưởng thành với tốc độ không ngừng nghỉ.

Có thể thấy, giữa kẻ học dốt cùng kẻ ngu tuyệt đối không thể có một dấu bằng, chẳng phải trước mắt có một “kẻ học dốt” rất thông minh đấy sao.

“Văn Nhi cưa cưa, thấy tiểu đệ phát biểu đúng hêm nè?” Kẻ học dốt hỏi.

Văn Nhi cưa cưa “…” Ờm, vừa thông minh lại ngâu xi.

“Cậu nói rất có lý,” Chu Hạo Văn cuối cùng vẫn là đồng ý với quan điểm của kẻ học dốt này “Cũng gợi ý cho tôi, như vậy xem ra phương pháp chúng ta có thể sử dụng cũng có nhiều lựa chọn hơn, chẳng hạn như thủy kết thành băng là hiện tượng đông đặc của vật lý, như vậy chúng ta có thể lợi dụng ‘quy tắc’ này biến nước ao đông đặc thành băng, sau đó đi trên mặt băng vượt qua bên kia.”

“Tôi cũng nghĩ ra được một cái,” Kha Tầm nói “Nghe bảo con người ở trên Biển Chết sẽ luôn nổi chứ không bao giờ chìm xuống đúng không, bởi vì sức nổi của nước muối lớn hơn sức nổi của nước ngọt, này cũng xem như một hiện tượng vật lý mà đúng không? Chúng ta rót thật nhiều muối vào trong hồ nước, sau đó nổi trên mặt nước trôi qua bên kia, tôi nghĩ chúng ta hẳn là có thể lấy muối từ cái biểu tượng thùng đồ kia.”

“Nếu đã thế chúng ta liền thử xem sao,” Chu Hạo Văn nói “Cơ mà phải sắp xếp thứ tự trước đã, một người bơi lội qua bên đó trước, sau đó thử cách đóng băng, cuối cùng phải để băng hòa tan trước sau đó rót vào thật nhiều muối. Tuy bảo là nước muối cũng có thể kết băng, nhưng để đảm bảo chúng ta vẫn là băng trước rồi rót muối vào, cho an toàn chút.”

“Oke, vậy để tôi bơi qua trước.” Kha Tầm nói xong liền bắt đầu cởi quần áo.

Chu Hạo Văn hiểu ý của Kha Tầm, dù sao cũng không ai đoán được bên dưới cái ao này liệu có sức mạnh siêu nhiên nào đó đang ẩn nấp quấy phá hay không, mà kỹ thuật bơi lội của hắn không được tốt lắm, nếu để hắn bơi qua trước mà nhỡ gặp phải nguy hiểm xem như là tặng không cái mạng này, mà Hà Đường cũng thế, nếu để cho cô ta bơi qua trước lại sợ cô ta gặp được nguy hiểm giữa chừng, thế nên Kha Tầm mới xung phong đi trước dò đường, dù sao thì cách thức bơi lội này có vẻ như là nguy hiểm nhất trong các cách vượt nước.

Nhưng Kha Tầm chỉ cởi đồ được mới phân nửa bỗng dừng lại, quay sang nhìn Hà Đường “Hay cô qua trước đi.”

Chu Hạo Văn vẻ mặt ngỡ ngàng “Sao vậy?”

“Tôi cảm thấy dưới đáy nước không có cái gì cả,” Kha Tầm nói “Nếu có sức mạnh nào đó khác chực chờ ngăn cản, vậy cần gì phải cho chúng ta chức năng xin giúp đỡ người khác, bởi vì so với quy tắc hợp lý có căn cứ mà nói thì sức mạnh siêu nhiên mới là nan đề không có cách đối phó nhất, dù cho chúng ta có thể xin đồng bạn trợ giúp, đồng bạn sẽ phải trợ giúp như thế nào? Cho nên nếu đã có chức năng này thì hẳn là sẽ không xuất hiện cái loại sức mạnh không thể đối phó kia.”

Nếu như mới nãy một đoạn phân tích của Kha Tầm khiến cho Chu Hạo Văn âm thầm cảm thán một câu người này đã lớn dần hơn rất nhiều, như vậy lần phân tích này cũng đủ khiến hắn phải bật thẳng ngón tay cái lên tán thưởng Kha Tầm.

Đây là một đoạn phân tích tư duy cực kỳ có tính logic cùng tính biện chứng, làm người ta rất khó mà tin rằng nó xuất phát từ đầu óc của một kẻ… học dốt.

Có lẽ cậu ta là một học sinh thông minh bị thể dục kéo chân cũng nên…

“Nếu đã không có sức mạnh siêu nhiên kia, vậy bơi qua là cách thức an toàn đảm bảo nhất trong số các cách vượt nước,” Kha Tầm nói tiếp “Kỹ thuật bơi của cậu không tốt lắm, sợ là bơi được nửa đường đuối sức chìm xuống thì toang, cho nên cách này không thích hợp với cậu. Hơn nữa xét thấy hai cách thức còn lại chưa hẳn là có thể phù hợp yêu cầu, lỡ đâu cần phải dùng đến cách thức hao phí quá nhiều thể lực thì sao, Hà Đường rõ ràng là không thích hợp, bởi vậy để cô ấy sử dụng cách thức này đi qua bên kia đi. Hà Đường, oke chứ?”

Hà Đường gật đầu.

“Vậy cô bơi qua đó trước đi,” Kha Tầm nói “Đừng mặc toàn bộ quần áo bơi qua, tính hút nước của quần áo rất mạnh, hơn nữa độ ấm của nước trong hồ cũng rất thấp, cô bơi qua tới đó rồi mặc áo quần ướt nhẹp rất dễ bị cảm lạnh, áo khoác này của tôi bên ngoài không thấm nước, cô dùng nó bọc lại quần áo của cô, sau đó kéo theo nó bơi qua bên kia, sang bên kia rồi hãy thay quần áo khô vào.”

“Ừm.” Hà Đường đáp một tiếng, nhìn đối phương, cố gắng bắt mình nở một nụ cười với người trước mặt “Thật không ngờ ha, anh là đàn ông mà suy nghĩ chu đáo cẩn thận tới vậy.”

Kha Tầm hơi cụp mi, che giấu vẻ ảm đạm khẽ thoáng qua trong đáy mắt, tới khi ngước mắt lên liền nhoẻn miệng cười đáp lại “Cũng bình thường thôi, tôi là gei mà.”

Hà Đường giật mình trừng mắt nhìn đối phương, thốt lên “Không phải chứ, dòm tướng tá anh vừa cao vừa to như vậy, ai mà ‘trụ’ nổi anh chứ?”

“…Sao cô dám cam đoan chắc chắn khẳng định tôi là đứa bị ‘trụ’ vậy hả?” Kha Tầm khoanh tay trước ngực nguýt mắt lườm cô gái “Nom tôi giống buê đuê lắm sao?”

“Không có, không phải, đừng hiểu lầm,” Hà Đường vội lắc tay “Tại… tại kiểu tôi nghĩ, những người mà bị ‘trụ’ thông thường là người là tâm tư chu đáo tinh tế hơn ấy mà, thật sự không có ý gì khác đâu, anh ‘trụ’ người khác cũng thích hợp lắm á, thề luôn.”

Kha Tầm giơ ngón tay quẹt đầu mũi của mình một cái, hừ giọng nói “Vị kia nhà tôi vóc dáng cao to, tâm tư còn tinh tế hơn cả tôi, ‘trụ’ tôi lại chẳng như đinh đóng cột?”

Hà Đường “…” Oke fine.

Chu Hạo Văn “…Tranh thủ thời gian đi.”

Kha Tầm liền nói với Hà Đường “Cần hai đứa tôi xoay mặt đi chỗ khác không?”

Hà Đường vừa cởi đồ vừa nói “Không cần, hai người cứ đứng đó nhìn đi, như vậy tôi cảm thấy an tâm được một chút, vả lại bây giờ là thời đại nào rồi, đàn ông mấy anh có gì mà chưa từng thấy đâu, hơn nữa anh còn là… Khụ, nói chung không cần phải tránh.” Nói xong lại cảm giác mình như vậy có hơi xem nhẹ Chu Hạo Văn, vội vàng nhìn sang hắn đệm thêm một câu “Với cả anh này nhìn bề ngoài cũng rất chính trực, tôi thấy rất yên tâm.”

Chu Hạo Văn “…” Méo có vui.

Hà Đường cởi hết chỉ còn lại mỗi cái áo lót cùng quần lót, nhét quần áo cởi ra vào trong cái áo phao của Kha Tầm gói ghém lại thật kín, sau đó đứng khởi động làm nóng người.

“Kỹ thuật bơi lội của cô được không đó?” Kha Tầm lại xác nhận lần cuối với cô gái “Khoảng cách cũng không gần đâu, có thể bơi nổi sang bên kia không?”

“Chắc là nổi,” Hà Đường trả lời, cũng không thấy có vẻ gì là gượng gạo miễn cưỡng “Quê tôi là thành phố biển mà, nhà tôi ở cũng cách biển rất gần, hồi bé tôi vẫn luôn ở dưới quê, cơ bản mà nói là ngâm nước biển lớn lên, tuy chưa có trải qua huấn luyện bơi lội chuyên nghiệp, nhưng mà bơi qua khoảng cách như thế này không thành vấn đề.”

“Oke, nếu như trong quá trình bơi cảm thấy có vấn đề, liền phán đoán trước sau đó lên tiếng bảo hai đứa tôi sớm một chút, để có gì còn nghĩ cách cứu viện, đừng chờ tới khi đuối sức bơi không nổi mới hét lên đó.” Kha Tầm căn dặn “Nổi kiểu sứa (*) biết không?”

“Biết.” Hà Đường gật đầu

“Oke, khi nào cảm thấy đuối sức thì dùng tư thế đó cho cơ thể nghỉ ngơi một lát hồi sức.” Sau cùng, Kha Tầm vươn tay vỗ nhẹ vào bả vai cô gái, giống như một vị huấn luyện viên đang cổ vũ học trò của mình sắp phải ra sân thi đấu “Không cần sợ, cũng đừng quá nôn nóng, càng sợ hãi càng sốt ruột sẽ càng hao phí thể lực, không cần nghĩ cái gì hết, bơi qua bên kia là chiến thắng rồi, chúng tôi sẽ đứng sau lưng trông chừng cho.”

“Um!” Hà Đường cảm thấy hiện tại bản thân mình thực sự là tràn ngập dũng khí, gấp mấy mấy lần so với lúc vừa mới vào tranh.

Cô hít một hơi thật sâu, chầm chậm trượt người vào nước, tuy không đến mức kết băng, nhưng là thật sự lạnh tới thấu xương, vừa mới xuống nước lạnh tới nổi cả người Hà Đường run lên mấy cái, Kha Tầm ngồi xổm ven bờ hồ nhìn cô, làm cho Hà Đường cảm giác có một chút an toàn, giống như chỉ cần đối phương với tay ra một cái là có thể kéo cô lên khỏi mặt nước bất kể là đang ở vị trí nào.

“Tôi bơi đây.” Hà Đường gom hết dũng khí, đạp nước bơi về phía bờ đối diện.

Kha Tầm chăm chú nhìn theo sau lưng cô, đồng thời cũng quan sát kỹ giao diện màn hình hiện ra trước mắt, chỉ sợ nó đột nhiên xuất hiện một cái nhắc nhở, báo cho bọn họ biết không được phép sử dụng cách thức bơi lội.

__________

Chú thích

(*) Nổi kiểu sứa (jellyfish float) là cách tự cứu cơ bản, đầu rụt lại, hai tay ôm đầu gối, khép đầu gối sát vào ngực sẽ có thể trôi nổi giống như sứa vậy.