Hoa Mẫu Đơn

Hoa Mẫu Đơn - Chương 6: Trồng hoa




Cô nằm trong chăn đỏ mặt. Đáng ghét, ngực là nơi nhạy cảm nhất của cô, vậy mà anh cư nhiên xoa bóp như vậy.



Không lâu sau anh kéo cô ra ngoài, ôm cô vào lòng hôn lên má cô.



- Vân Thanh. Không có gì phải ngại...



- Anh chạm vào nơi em nhạy cảm nhất..



- Là nơi này sao?



Anh luồng tay vào áo cô, nắm lấy một bên tuyết nhũ trong tay xoa nắn, cô mềm nhũn trong người anh, không lâu sau cô sắp chịu không nổi nên bắt lấy tay anh.



- Tuấn Kỷ. Đừng phá.



- Được.



- Em muốn trồng hoa.





- Ngày mai sẽ dắt em ra vườn trồng.



Bàn tay vẫn còn nằm ở trong áo cô khẽ xoa. Anh đã sớm cứng ngắt rồi, đây là lần đầu tiên anh trổi dậy trước một người phụ nữ...



Cô đương nhiên biết người này đã động dục, cũng chỉ biết im lặng mặc cho anh xoa bóp nơi nhạy cảm kia. Cô biết tính anh, anh sẽ không làm điều gì quá đáng, vì anh sợ cô chạy mất...



- Vân Thanh.



- Dạ?



- Gả cho anh. Để anh chăm sóc em...



- Chúng ta chỉ vừa hẹn hò, em muốn có nhiều thời gian để anh xác định tình cảm...



- Em có yêu anh không?




Cô im lặng không nói gì. Anh khẽ bóp mạnh ngực cô, cô giật nảy mình.



- Có.



- Yêu thì tốt rồi.



Anh rút tay khỏi áo cô, sau đó vòng tay ôm cô, anh áp mặt vào hõm vai cô hít thở mùi hương của cô. Mà bên này Cố Vân Thanh đã sớm đỏ mặt, vòng tay qua ôm lấy tấm lưng anh...



Cố Vân Thanh biết Lâm Tuấn Kỷ muốn gì, cô cũng muốn đáp ứng cho anh, nhưng bây giờ tình cảm của anh vẫn chưa xác định...




Hai người ôm nhau một chút sau đó đi vào giấc ngủ. Đêm nay anh ngủ rất ngon, vì cuối cùng cũng nhận được tình cảm của ai kia.



Sáng hôm sau tỉnh giấc, vẫn như mọi khi anh và cô đến trường, nhưng hôm nay là nắm tay nhau cùng đến. Lý Nguyệt Nguyệt trông thấy đôi trẻ nắm tay lòng vui khôn siết, không biết bao lâu mới có cháu nội...



Anh nắm tay cô vào trường, mọi ánh mắt dồn về phía anh và cô, trông họ rất đẹp đôi, trên đường đi anh và cô không ngừng trò chuyện.




- Vân Thanh, em muốn trồng hoa gì?



- Em muốn trồng hoa mẫu đơn.



- Lát nữa anh cho người mang hạt giống đến, chúng ta cùng trồng.



- Được.



Cô tươi cười với anh, anh cũng cười ấm áp nhìn cô, những nữ sinh ngoài kia tức giận, cố gắng bao năm vẫn không được một cái liếc mắt của Lâm Tuấn Kỷ, bây giờ chỉ là một Cố Vân Thanh mà khiến anh yêu chiều sủng nịnh...



Buổi học kết thúc thuận lợi như bao ngày, anh đưa cô về nhà sau đó cho người mang hạt giống đến, cùng nhau trồng hoa.



Cô ngồi cạnh anh, anh xới đất còn cô thì gieo mầm, ít lâu sau đó anh đắp đất lại để cô tưới cây...