Hoa Hồng Dại - Lộc Thời An

Chương 68




Đầu lưỡi Triệu Kim Mạn bị anh quấn lấy tê dại, dây thần kinh căng ra, mật dịch càng ngày càng nhiều theo từng đợt chảy ra khiến đũng quần Phó Tư Duyệt ướt nhẹp. Âm h* ngứa vô cùng, cọ lung tung trên người anh.


“Ông xã, huyệt nhỏ ngứa, muốn anh.” Eo mềm vặn vẹo cọ lên cọ xuống chỉ để giảm bớt sự ngứa.


Phó Tư Duyên vỗ vỗ bờ mông no đủ, ấn cô xuống ghế sofa, dùng đầu gối tách chân cô, để chân cô thành hình chữ M.


Ý thức được tiểu huyệt bị người ta nhìn chằm chằm, Triệu Kim Mạn càng khó chịu không chỉ ngứa, dịch thể trong suốt tuôn ra như khe suối róc rách.


Phó Tư Duyên đang nhìn huyệt nhỏ, cả người cô nóng hổi.


Anh dùng ngón tay thăm dò, sờ soạng bắp đùi, khi sờ đến mảnh phì nhiêu thì xoa bóp rồi dùng hai ngón tay cắm thẳng vào âm h*ch.


Cả người Triệu Kim Mạn run, tiểu huyệt cao trào, “A … Thoải mái.”


Toàn thân như có một dòng điện lưu xoẹt qua, khoái cảm tê dại làm đầu ngón chân cô cuộn lại.


“Thích thế này? Thích thô bạo một chút sao?” Phó Tư Duyên thúc mạnh vào âm h*ch.


Xoay một vòng quanh nó, cuối cùng tìm đến điểm G nhạy cảm.


“Rất thích, thích Phó tổng thô bạo một chút.” Đuôi mắt Triệu Kim Mạn ửng đỏ.


Người cô cong lên dùng tay chạm xuống cự vật dựng đứng, cởi bỏ dây thắt lưng duỗi tay cách lớp quần lót trêu đùa.



“Nằm xuống, đừng nhúc nhích.” Phó Tư Duyên đè nén dục vọng.


Triệu Kim Mạn rũ mắt thấy anh đặt chân mình lên vai, sau đó Phó Tư Duyên cúi đầu xuống hoa huy*t. Đầu lưỡi linh hoạt mút lấy cánh hoa, đảo quanh một vòng, cắn vào âm h*ch.


Cô thoải mái chỉ biết phát ra âm thành kiều mị.


Mà kỹ thuật của Phó Tư Duyên rất tốt làm cho cô cao trào, bắp đùi tê ngứa không động đậy nổi, nhích tới nhích lui tạo khoái cảm.


“Thoải mái quá, dừng lực được không anh?”


Đầu lưỡi anh chỉ đảo qua nên không thoải mái như lông chim nhẹ nhàng trêu đùa khiến âm h* ngưa ngứa.


Triệu Kim Mạn càng run thì huyệt nhỏ càng tiết nhiều dịch thể, Phó Tư Duyên buông cô ra, cầm lấy một quả anh đào.


“Khó chịu sao?” Nhìn sắc mặt đỏ ửng của cô là anh biết cô khó chịu.


Chân Triệu Kim Mạn mỏi vì ban nãy đặt lên vai anh, hơn nữa bị anh kích thích nên người luôn run.


“Chờ một chút sẽ tốt.”


Anh lại vùi đầu giữa hai chân cô, đem quả anh đào đưa vào cửa huyệt khép mở, hoa huy*t gấp gáp mút lấy anh đào.


Có vật lạ đi vào cơ thể thể, cảm giác lành lạnh trấn áp dục cầu bất mãn của cô.


“Ngoan, khẹp chặt đừng để rơi xuống.” Giọng Phó Tư Duyên nhiễm đầy hương vị tình dục.



Triệu Kim Mạn nỗ lực kẹp chặt tiểu huyệt, viên anh đào kia bị cô kẹp vỡ.


Sắc đỏ từ cửa huyệt ồ ạt chảy ra, hòa lẫn với mật dịch trong suốt, “Ngứa quá.”


Triệu Kim Mạn không biết Phó Tư Duyên muốn chơi thế nào, cô chỉ thấy ngứa, cả người khso chịu muốn chết.


Pho Tư Duyên đưa tay vào lấy quả anh đào bị bóp vỡ ra.


Ngón tay anh dính mật dịch của màu đỏ nhàn nhạt, Phó Tư Duyên mút vào trong miệng nhìn vô cùng sắc tình.


Anh lại cúi đầu xuống hoa huy*t, nhấm nháp hương vị tuyệt mỹ.


Âm đ*o Triệu Kim Mạn đã rất ngứa, Phó Tư Duyên rời đi chất lỏng lại tiết ra phun đến đũng quần anh.


Triệu Kim Mạn ý thức được mình vừa bị anh làm cho triều suy, cô quay đầu đi, lỗ tai đỏ ửng, lười nhác nói, “Phó Tư Duyên, làm em.”


“Mạnh mẽ làm được không?”


“Ưm, mạnh mẽ làm.”


Phó Tư Duyên dùng tay nắm lấy đầu gối cô, nhanh nhẹn cởi quần xuống, côn th*t bị trói buộc cuối cùng cũng được tự do, anh đưa nơi đó đến cọ xát tìm được cửa huyệt thì đâm thẳng vào.


Phụt một tiếng tiếng, côn th*t xuyên thẳng vào âm đ*o.