Bạch Du Tĩnh nhìn vào máy tính, thấy máy tính xách tay đang thao tác đa phương tiện, phát hình ảnh.
Bạch Du Tĩnh kinh ngạc hỏi: “Anh… sao anh làm được?
Anh lấy đâu ra đoạn video giám sát này?”
“Ha! Trương Tử Hào cũng thật xui xẻo, vừa nãy anh ta vụng trộm với Vương Na trong xe thì bị tôi vô tình nhìn thấy. Vốn tôi còn chưa muốn để anh ta thân bại danh liệt, ai biết thằng này bị mỡ lợn làm mù mắt, dám có ý đồ xấu động tay động chân với cô, tôi không thể tha thứ được!”
Dương Tiêu cười nhẹ nhàng.
Nghe vậy, hai má Bạch Du Tĩnh đỏ bừng, trong lòng dâng lên một dòng chảy ấm áp.
Bạch Du Tĩnh nghiền răng nghiền lợi, sau đó thái độ lạnh lùng: “Cảm ơn! Tôi rất cảm kích anh đã giúp tôi xả giận, nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận anh.”
Dương Tiêu cười khổ, mình thật sự không có ý đó!
Mình quan tâm đến Bạch Du Tĩnh là vì Bạch Nguyên Kiệt, không hề liên quan gì đến Bạch Du Tĩnh.
Lúc này tâm trạng Bạch Du Tĩnh rất phức tạp, lớn như vậy cô ta rất ít được người khác giới quan tâm, Dương Tiêu lại là một người thực sự quan tâm đến cô ta.
Tuy nhiên, Dương Tiêu đã kết hôn, cô ta không có tình cảm với Dương Tiêu, chỉ đơn giản là cảm kích.
Trò hề bắt đầu thì hội nghị đá quý này cũng kết thúc tại đây.
Vừa ra khỏi tòa nhà Quỳnh Lâu, thì thấy một chiếc xe cảnh sát đang từ từ đên gân dừng lại trước mặt Dương Tiêu và Bạch Du Tĩnh.
Ngay sau đó, Hình Kiến mặc đồng phục bước xuống xe.
“Cục trưởng Hình!” Bạch Du Tĩnh bắt ngờ nói.
Hình Kiến lịch sự mỉm cười: “Chào cô Bạch!”
Sau đó Hình Kiến nở nụ cười nhìn Dương Tiêu: “Cậu Dương, chúc mừng!”
“Chúc mừng? Tôi có gì mà đáng chúc mừng?” Dương Tiêu nghi ngờ hỏi.
Hình Kiến cười nói: “Đương nhiên là chúc mừng cậu Dương đã được vinh danh là một trong mười người nồi bật nhất năm nay ở thành phố Trung Nguyên! Không lẽ cậu Dương không biết sao?”
“Hả? Mười người nổi bật nhất Trung Nguyên? Tôi… tôi không biết!” Dương Tiêu sửng sốt.
Hình Kiến cười ha ha nói: “Xem ra cậu Dương ít khi để ý đến diễn đàn chính thức. Lúc trước xảy ra vụ nổ khí đốt tự nhiên ở thành phố cũ, cậu Dương đã vào cứu người bất chấp nguy hiểm đến tính mạng, sau đó dựa vào năng lực tinh thần không sợ hãi phát hiện vụ video của cửa hàng đồ lót.”
“Trong vài ngày qua, lại lẻn vào đầm rồng hang hồ hạ gục sòng bạc Đại Phú Hào hàng đầu ở thành phố Trung Nguyên. Nếu cậu Dương không thể trở thành mười nhân vật nổi bật nhất năm nay của thành phố Trung Nguyên, thì còn có ai có thể trở thành tắm gương nổi bật?”
“Không phải chứ?” Dương Tiêu ngắn ra.
Anh vào biển lửa cứu người là có lý do, phát hiện bị quay lén trong cửa hàng bán đồ lót là một sự trùng hợp, hạ gục được sòng bạc Đại Phú Hào là do Dương Tiêu không quen nhìn bọn xã hội đen tác oai tác quái.
Trước sự ngạc nhiên của Dương Tiêu, anh đã trở thành một trong mười nhân vật nổi bật nhất ở thành phố Trung Nguyên.
Mà Bạch Du Tĩnh đang đứng ở bên cạnh, dường như bị trúng một tiếng sét, cô ta nhìn Hình Kiến nói với vẻ nghi ngờ: “Cục trưởng Hình, ông… ông nói người anh hùng vô danh đã cứu mọi người khỏi vụ nổ khí đốt tự nhiên trong thành phố cũ là Dương Tiêu?”
“Đúng vậy, cô Bạch có nghỉ ngờ gì sao?” Hình Kiến hỏi.