Nêu như thật sự bị Cung gia kéo vào danh sách đen, thì cô thật sự không cách nào tiếp tục sống được trong thành phố Trung Nguyên rộng lớn này đâu. Nghĩ đến việc sẽ mất công việc, khuôn mặt nữ nhân viên bán hàng ngay lập tức không còn một chút huyết sắc nào, trong lòng vô cùng hồi hận.
Dương Tiêu không chút xao động, giống như loại người như sâu mọt giống như cô ta cần phải bị khai trừ. Một con sâu mà muốn làm rầu nồi canh, loại người như vậy nhất định phải diệt trừ.
Đường Đường tức giận hừ một tiếng: “Thiên đạo luân hồi, ông trời nào có buông tha cho ai? Phải thu thập loại người này từ sớm mới đúng.”
Cuối cùng Trương Minh đại diện cho thương hiệu Hermès gửi lời xin lỗi đến cho Dương Tiêu, ngoài ra trả lại số tiền năm triệu vừa thanh toán, đồng thời miễn phí tặng chiếc túi xách màu hồng mà Đường Đường nhìn trúng.
Đối với cách giải quyết này, Dương Tiêu cũng cảm thấy khá hài lòng. Sau khi cùng Cung Danh lên tiếng chào hỏi đôi câu, Dương Tiêu liền mang Đường Đường nhanh chóng rời khỏi khu thương mại, gấp gáp xuất phát đến địa điểm buổi họp lớp.
Cung Danh cảm thán không thôi, người tên Dương Tiêu này tuyệt đối không phải là người bình thường, nghèo nhưng không nhụt chí, giàu sang nhưng không điên rồ. Ân nhẫn năm năm, năm năm sau vung tay tiêu xài rộng rãi, khiêm tốn lễ phép, quả thật hiếm có. Ông có thể cảm nhận được Dương Tiêu trong lòng cuồn cuộn sắm sét nhưng ngoài mặt thì bình tĩnh như không.
“Cảm ơn anh rễ!” Đường Đường hưng phần nói.
Dương Tiêu sủng nịch nói: “Cũng đã bị hành hạ một lúc lâu, làm lỡ không ít thời gian, hi vọng khi đến buồi họp lớp của em cũng không quá trễ!”
Đường Đường dù sao cũng là em gái ruột của Đường Mộc Tuyết, cũng là người nhà của mình, Dương Tiêu yêu ai yêu cả đường đi lối về, khi nhìn thấy Đường Đường vui mừng như vậy, Dương Tiêu cũng rất vui.
“Không vấn đề gì, không vấn đề gì, cũng không làm lốỡ bao nhiêu thời gian, không đến tham dự cũng không sao!” khuôn mặt hoàn mỹ không chút khuyết điểm nào của Đường Đường lộ ra hai lúm đồng tiền.
Cuộc họp mặt này nhìn có vẻ giống như buổi họp lớp, nhưng trên thực tế lại càng giống với buổi giao lưu của các sinh viên đại học Trung Nguyên. Có thể được mời đến tham dự buồi họp mặt này nhất định đều là nhân tài kiệt xuất của các trường đại học có danh tiếng ở Trung Nguyên.
Chuyên ngành Đường Đường đang học chính là học về vũ đạo, dựa vào thành tích học tập xuất sắc nên cũng được mời đến tham dự.
Sau khi bước xuống xe, Dương Tiêu còn đặc biệt giúp Đường Đường đổi sang một chiếc túi xách mới. Nghĩ đến đây chính là món quà đầu tiên Dương Tiêu tặng cho mình, nên Đường Đường vô cùng cao hứng mà đổi chiếc túi xách cũ sang chiếc túi xách thương hiệu Hermès màu hồng vừa rồi.
So sánh mà nói, nữ sinh luôn luôn so với nam sinh càng trọng thể diện hơn.
Cũng vì gia đình nghèo khổ không có điều kiện, cho nên những năm nay Đường Đường luôn bị các nữ sinh trong trường xem thường, đều này khiến cô vô cùng tự ti.
“Yo! Đây không phải là giáo hoa bình dân Đường Đường của chúng ta hay sao? Tôi còn cho rằng cô ăn mặc bình thường, không có mặc mũi đến đây chứ!” khi vừa bước đến hội trường, thì có một giọng nói vô cùng chói tai vang lên.
Chỉ nhìn thấy một dáng người thon thả, nhan sắc xuất chúng, mặc một chiếc váy dạ hội màu đen bước đến trước mặt Đường Đường, trên khuôn mặt chỉ có nét khiêu khích châm chọc.
Người con gái này chính là Hàn Thúy Bình, cũng là một mỹ nhân có tiếng khoa vũ đạo Học viện Nghệ Thuật Trung Nguyên.
Ba là công viên chức, mẹ là giáo sư, cũng vì điều kiện gia đình đặc biệt tốt nên khiến cho Hàn Thúy Bình từ tận đáy lòng đều xem thường Đường Đường. Cũng vì những nam sinh cô thích căn bản đều không thích cô ta, ngược lại chỉ thích Đường Đường.
Cô về phương diện vũ đạo thiên phú vượt trội, vậy mà lại bại trận trước Đường Đường, luôn đứng thứ hai trong bảng xếp hạng tổng hợp.
Nghĩ đến nam thần trong lòng mình lại thích Đường Đường, nghĩ đến điểm thi vũ đạo lúc nào cũng là Đường Đường đứng nhất, Hàn Thùy Bình liền đối với Đường Đường căm ghét cực kỳ.
Lòng đố kị của nữ sinh vô cùng mạnh mẽ, cô ta chính là cho rằng sự xuất hiện của Đường Đường đã che đậy tất cả ánh hào quang của mình.
“Hàn Thúy Bình, đêm nay tôi không muốn so đo với cô, đừng tự không biết tốt xấu như vậy!” Đường Đường nhìn Hàn Thúy Bình kiêu ngạo tựa như thiên hạ, cả khuôn mặt đều cảm thấy căm ghét.
Bình thường cả hai ở trường học, chính là người con gái Hàn Thúy Bình này luôn cố ý tìm cách gây sự với cô, nhiều lần nói xấu sau lưng, khiến cho rất nhiều nữ chung khoa vũ đạo đều xem thường cô, chính là Đường Đường hiện tại vô cùng chán ghét Hàn Thúy Bình.
Hàn Thúy Bình ngược lại không chút để ý đến, liếc mắt nhìn Đường Đường, ánh mắt khóa chặt lên chiếc túi xách Hermès trong tay cô liền cất giọng châm biếm: “Yol Hermès? Không phải là hàng nhái đó chứ?”
Lời này vừa nói ra, hiện trường không ít nữ sinh tôn xưng Hàn Thúy Bình làm người đứng đầu liền bật cười.
Ánh mắt châm chọc, nhìn chằm chằm vào Đường Đường, cả khuôn mặt đều khinh thường, giống như với điều kiện của cô căn bản không cách nào mua được túi xách nhãn hiệu Hermès, cho nên chiếc túi xách Hermès trong tay nhất định là hàng nhái chuyện này không có chút nghỉ ngờ nào cả.