Hổ Tế

Hổ Tế - Chương 2208: 2208: Chương 867




Chương 2276

“Điện hạt” Nghe Dương Tiêu nói vậy, trên mặt Lý Thần Chiến tràn đầy cảm xúc sâu sắc.

Dương Tiêu nở nụ cười: “Đừng lo lăng, anh là anh em của tôi, Giuýeh của anh tự nhiên cũng là của tôi, không cần lo, hôm nay chúng ta sẽ dân người điÌ”

Nghe đến đây, Lý Thần Chiến cảm thây trong lòng dâng trào cảm xúc ấm áp, anh ta năm chặt tay, tình yêu của anh ta dành cho Liễu Như Yên càng mãnh liệt hơn.

Đôi mắt đẹp của Liễu Như Yên mở to, cô thật sự không ngờ ngay lúc quan trọng người ra tay cứu giúp lại là Dương Tiêu.

Ông cụ Liễu cũng không phải người ăn chay, ông ta liệc mặt nhìn Dương Tiêu với vẻ thờ ơ khác thường.

Trên người ông cụ Liêu toả ra một luông hơi thở cực lớn: “Hừ! Cậu chỉ là con chó nhà có tang bị nhà họ Dương đuổi khỏi Đề Đô! Cậu cho rằng mình rất giỏi hả? Dương Tiêu, tôi biệt cậu đã từng là thân chết, nhưng thần thoại về thần chết đã là dĩ vãng!”

“Nếu cậu còn là thần chết, có lẽ tôi có thể suy nghĩ về chuyện hôn nhân của Như Yên và Lý Thần Chiến. Hiện tại cậu chỉ biết đảnh đánh giết giết, không khác gì một tên liêu lĩnh! Cậu có tư cách gì giúp đỡ anh em của cậu? Cậu có tư cách gì để Lý Thần Chiến cưới Như Yên?”

“Nói cho cậu biết, cậu của hiện tại là tên hề nhảy nhót trước mặt tôi, không thể lọt vào mắt của tôi, huống chỉ là Lý Thần Chiến!”

Ông cụ Liễu phân biệt rõ rất nhiều chuyện, ông ta chỉ tính đến lợi ích của nhà họ Liễu, không quan tâm Liễu Như Yên có hạnh phúc hay không.

Trong thế giới của người lớn không có quá nhiêu đúng sai, ông cụ Liêu chỉ nhìn thấy lợi và hại.

Nếu bây giờ Dương Tiêu vẫn là thần chết huyện thoại, nhân tài xuất chúng, ông ta sẽ thật sự cân nhắc lại, nhưng bây giờ Dương Tiêu thật sự không thê thu hút được sự chú ý của ông ta.

“Tôi xuất ngũ đã không thu hút sự chú ý của nhà họ Liễu các người?”

Dương Tiêu chế nhạo.

Ông cụ Liễu khinh thường nói: “Chẳng lẽ không phải?”

“Ông mau xem đây là gì!” Dương Tiêu ném giầy chứng nhận phó tông phụ trách của Long Ảnh.

Ông cụ Liễu cầm lấy giấy chứng nhận, vẻ mặt khinh thường, không tin Dương Tiêu có thê lấy ra tên tuồi gì.

Khoảnh khắc ông cụ Liễu khinh thường mở tài liệu ra nhìn, vẻ mặt.

ông ta cứng đờ, đôi mắt già nua gần như trố ra ngoài: “Hả? Phó tổng phụ trách Long Ảnh? Cậu… cậu là phó tổng phụ ÊU Long Ảnh?”

“Phó tổng phụ trách Long Ảnh? Vãi ạI Không phải chứ?”

Nghe thây lời của ông cụ Liễu, vô số người ở hiện trường †o lớn sững sờ một lúc, ánh mắt họ nhìn Dương Tiêu lần lượt thay đồi.

Nếu Dương Tiêu thực sự là phó tổng phụ trách Long Ảnh, thì sức hấp dẫn và sức ảnh hưởng của anh còn lớn hơn thân phận thân chết rât nhiêu.

Suy cho cùng thần chết cũng chỉ là một danh hiệu, không có quá nhiều quyền lực, chỉ là một cá nhân rất mạnh có thế hoàn thành những nhiệm vụ khó khăn.

Phó tổng phụ trách Long Ảnh thì khác, Long Ảnh thuộc tô chức đặc biệt, bên trong toàn là tinh anh, cao thủ như mây, ngay cả thần chết cũng phải tuân theo sự điều động của Long Anh.

Nếu Dương Tiêu trở thành phó tổng phụ trách của Long Ảnh, có thể nói là dưới mây người, trên trăm triệu người, năm quyên sát phạt, hầu như không có ai trong nước dám khiêu khích.