Chương 1952:
“Không phải chỉ là hai chiếc xe hỏng thôi sao, anh đây không cần nữa, cho các người!” Khương Hiện căm hận nói.
Nghĩ đến vừa nãy mình hô hào trước mặt đám người, Khương Hiến không khỏi cảm thầy rất buồn bực, thật đúng là tự bê đá đập vào chân mình.
Anh ta không thể ích kỷ ném hết thể diện của nhà họ Khương ở Đề Đô.
Ngay sau đó, Khương Hiến phát tay, nhân viên tư vân bán hàng đưa hai chiếc chìa khóa xe lên.
Sau khi lấy chìa khóa, Dương Tiêu cười nói: “Không hồ là anh Khương Hiến, đúng là rất dứt khoát. Ưm, anh Khương Hiền quên mắt một chuyện rồi thì phải?”
“Anh còn muốn làm gì nữa?” Khương Hiến lạnh lùng nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu giêu cọt: ““Iôi nhớ vừa nãy có người nói nêu tôi có thê đập vỡ kính chồng đạn, người đó còn phải quỳ xuống gọi tôi là ông nội!”
Vốn dĩ Dương Tiêu ra tay chỉ vì hai chiếc xe, Khương Hiền tự bê đá đập vào, chân mình, Dương Tiêu tự Thiền muốn thoả mãn Khương Hiền.
Nghĩ đến việc cha Khương Thiên Khung chết trong tay nhà họ Khương ở Đề Độ, trong lòng Dương Tiêu lại bùng lên ngọn lửa giận.
“Cái gì? Anh còn muốn tôi quỳ xuống gọi ông nội? Đồ ngu năm mol Muôn tôi quỳ xuông gọi ông nội, kiếp sau đi!” Khương Hiên tức giận gầm lên.
Mặc dù anh ta nói như thế, nhưng Khương Hiến sẽ không thực hiện.
Không nói đên những thứ khác, quyên lực tôi cao của nhà họ Khương ở Đê Đô cũng không cho phép anh ta quỳ lạy Dương Tiêu.
Dương Tiêu đi về phía Khương Hiến với vẻ mặt vui đùa: “Kiếp sau? Thật không?”
“Sao? Anh còn dám đánh tôi chắc?”
Khương Hiên tức giận hét lên.
Trên mặt anh ta lộ ra vẻ kiêu ngạo, như thể Dương Tiêu không dám đánh anh ta trong cửa hàng xe của nhà họ Khương.
Tuy nhiên, anh ta đã sai, anh ta sai cực lớn!
Bốp bóp!
Ngay sau đó, khóe miệng Dương Tiêu hơi nhếch lên, một luông khí ác trào ra từ người Dương Tiêu, chân phải của anh đột nhiên hóa thành bóng mờ.
BịichI Dưới cái nhìn của mọi người, hại đầu gói Khương Hiến bị đau quỳ xuông trước mặt Dương Tiêu.
“Đồ khốn!” Nhìn thấy Dương Tiêu dám tấn công Khương Hiến, tất cả vệ sĩ nhà họ Khương đều rất tức giận.
Vút!
Sau đó, Dương Tiêu cầm búa lớn trên mặt đất lên nhằm thẳng vào đầu Khương Hiền, anh nhìn chằm chằm Khương Hiến cười nói: “Là đàn ông, đã nói là làm, tin hay không nêu anh không có chơi có chịu, tôi sẽ đập búa này vào đầu anh khiến anh đi đời nhà nhi) Đập búa này vào đầu khiến anh đi đời nhà ma?
Ừng ực! Ừng ực!