Hổ Tế

Hổ Tế - Chương 1868: 1868: Chương 527




Chương 1868:

Đường đường là một trong tám thiên sứ trang nghiêm đứng thứ tám, Lucifer hoàn toàn bắt lực trước Ảnh Tử đại nhân.

“Ảnh Tử đại nhân, không! Ảnh Tử đại nhân, đừng mài” Lucifer ôm ngực kinh hoàng tột độ.

Ảnh Tử đại nhân mặc một bộ quân áo màu đen, không nhìn thấy nét mặt của anh, anh tiên lên một bước túm cô áo của Lucifer như một con gà, sau đó biến mắt như một bóng ma, như thể người này chưa bao giờ tới đây.

Khi Ảnh Tử đại nhân rời đi, hiện trường bệnh viện bùng nô.

“Vãi ạ! Người mặc đồ đen vừa nãy rất ngầu đúng không? Người nước ngoài kia hoàn toàn không địch nổi một đòn của anh tai”

“Đúng thế, đúng thế! Bọn người này tới cửa bệnh viện của chúng †a quay phim à? Không có hiệu ứng đặc biệt cũng rất chói mắt!”

“Đúng vậy, một cú đá đã đá văng người nọ xa hơn mười mét. Khi nào phim chiều, nhất định rating sẽ bùng nôi”

Một nhóm người vô cùng kinh ngạc, họ đều cho rằng đây là phim chử không phải thật.

Rốt cuộc, cảnh tượng này quá kỳ lạ, mọi người không dám tin.

KítI Lúc này, xe việt dã dừng trước biệt thự nhà họ Dương ở Đê Đô, bóng dáng Dương Tiêu bước nhanh ra khỏi xe việt dã với sát khí ngập trời.

“Đứng lại! Nhóc kia, làm gì thế hả?”

Tên bảo vệ ở cửa lập tức mắng Dương Tiêu.

Dương Tiêu lạnh lùng nhìn tên bảo vệ trước mặt, giọng nói của anh cực kỳ lạnh lùng: “Tôi tên Dương Tiêu, tôi tới . đây lây di hài của bó tôi!”

“Cái gì2 Dương Tiêu?” Tên bảo vệ đứng đâu ngạc nhiên.

Dương Tiêu, cái tên này có hơi quen quen, hình như cậu chủ nhỏ bị đuôi ra khỏi nhà họ Dương ở Đề Đô năm đó tên là Dương Tiêu.

Dương Tiêu lạnh lùng nói: “Sao? Các người không biết tôi? Không sao hết!

Bảo bà cụ ra ngoài gặp tôi!”

Bảo… bảo bà cụ ra ngoài gặp cậu?

Nghe Vậy, đám nhân viên bảo vệ trước công nhà họ Dương ở Đề Đô đều chắn động.

Ở Đề Đô, ai mà không biết bà cun nhà họ Dương oai phong lẫm liệt, cho dù là những gia tộc lớn khác cũng không dám hỗn láo quá trước mặt bà cụ nhà họ Dương.

Tên nhóc trước mặt này đủ can đảm, lại dám bảo bà cụ nhà họ Dương ra gặp cậu ta, thật sự rất kiêu ngạo.

“Cho dù cậu thật sự là Dương Tiêu thì cũng là đứa con rơi của nhà họ Dương bị đuôi đi năm đó. Cậu có tư cách gì bảo bà cụ ra gặp cậu?” Tên bảo vệ đứng đâu chế nhạo.

Việc Dương Tiêu quấy rầy bữa tiệc đón gió tây trần của Dương Bân Hàn chỉ được lan ‘ truyền trong các gia đình thượng lưu ở Đề Đô, các nhân vật nhỏ như họ không hè biết điều đó.

Thậm chí, ở trong mắt bọn họ, Dương Tiêu giống như một con kiến, dám cứng răn ngay trước biệt thự của nhà họ Dương là hoàn toàn tự rước lây nhục.