Cao Hùng kinh hãi nhìn Dương Tiêu: “Cậu… cậu là Dương Tiêu?”
“Anh ngàn lần không nên khinh nhờn Mộc Tuyết nhà tôi ngay trước mặt tôi” Anh mắt Dương Tiêu đông cứng lại.
Cao Hùng kinh hãi liên tục: “Cậu…
cậu thật sự là Dương Tiêu?”
Ngay từ đầu Cao Hùng thật sự không coi Dương Tiêu ra gì, trong mắt anh ta Dương Tiêu chỉ là thằng ỏ ở rễ, ai ngờ Dương Tiêu thằng ở rễ trong mắt anh ta lại có thủ đoạn tàn nhẫn kinh người như vậy.
Nhìn chăm chăm khuôn mặt lạnh như: băng của Dương Tiêu, Cao Hùng thực sự hối hận, biết trước Dương Tiêu sẽ tàn nhẫn như Vậy, có đánh chết anh ta cũng không dám xúc phạm Dương Tiêu.
Vèo!
Khoảnh khắc tiệp theo, chân phải của Dương Tiêu hóa thành bóng mờ đạp mạnh vào ngực Cao Hùng, Cao Hùng lại rên lên, hai mắt mở to, ánh mắt dần dần mờ đi, cuối cùng dừng lại.
“Bất cứ ai xúc phạm vợ tôi, giết không tha!” Dương Tiêu nói một câu rồi bước lên xe việt dã.
Đạp số lùi, chiếc xe việt dã lùi ra khỏi văn phòng Cao Hùng.
Dưới tác động nhanh, phần đầu xe việt dã bị thủng nhiều: lô, tuy nhiên điệu này không ảnh hưởng đến tổng thể của xe việt dã.
Cảm nhận được sự mạnh mẽ phát ra từ xe việt dã, nhìn thấy văn phòng của lão đại bị đồ sập, thuộc hạ của Cao Hùng đều sợ chết khiếp.
Cảnh tượng này đơn giản là quá tàn khốc, cảnh R 6HÓ này đơn giản là quá kinh người!
Hơn trăm người nuốt nước miếng, chỉ có thê trơ mắt nhìn Dương Tiêu đi xa.
Hết cách, bọn họ từng thây người tàn nhẫn, nhưng chưa từng thấy người tàn nhẫn như vậy. Cộng thêm chiệc xe việt dã chống đạn, họ muốn ngăn ại nhưng không đủ can đảm.
Một người bước vào văn phòng Cao Hùng, thây mắt Cao Hùng nhắm lại, anh ta kinh hãi nói: “Lão nhị, hình…
hình như đại ca chết rồi!”
“Chết… chết rồi?” Tên đứng thứ hai hãi hùng.
Nhóm người bước đến trước xem Cao Hùng hoàn toàn đã chết, họ không kìm được hít một ngụm khí lạnh, da đầu tê dại.
Lái xe, Dương Tiêu gọi điện cho Vạn Tứ Hải: “Là Cao Hùng ra tay với ông, ông Vạn, bây giờ Cao Hùng chết rồi!”
“Cảm ơn ân nhân, cảm ơn ân nhân đã báo thù cho tôi!” Vạn Tứ Hải rất phần khích.
Ông. biết Dương Tiêu coi ông như một người bạn, nghĩ tới được thần chết Dương Tiêu coi mình là bạn, điều này khiên Vạn Tứ Hải vừa mừng vừa lo.
Dương Tiêu nói tiếp: “Kẻ chủ mưu đứng sau là Lương Khởi, Cao Hùng chỉ là quân cờ. Bây giờ tôi chào hỏi ông một tiêng, chờ tôi giải. quyết Lương Khởi xong, tôi sẽ rời huyện Thiên Sơn. Về phía người bên thôn trang Triệu, những ngày này mong ông quan tâm nhiều hơn!”
“Cái gì? Ấn nhân định đối phó với Lương Khởi? Ân nhân, tôi biết cậu có kỹ năng phi thường, không thua gì thân, nhưng Lương, Khởi cũng không dễ đối phó như vậy.” Vạn Tứ Hải vội vàng nói.
Ông đã nhận được tin Lương Khởi không chỉ có vũ khí đặc biệt, mà còn có sáu vị đại gia bất động sản trị giá hàng chục tỷ tệ hỗ trợ.