Nhóm người này cho rằng Mục Lâm không đi vê phía Dương Tiêu, mà là đi vê phía Liêu Giang Hà.
Xét cho cùng, Liêu Giang Hà là người có quyên trong ngành y tê, một chuyên gia trong ngành y tê được toàn quôc công nhân.
“Thầy… thầy, là người sao?”
Đột nhiên, một thanh niên tóc vàng mắt xanh nói với giọng run rầy.
Chỉ thấy vẻ mặt của chàng trai trẻ vô cùng phân khích, cứ như được nhìn thây thiên vương thân tượng của mình.
Nhìn thanh niên tóc vàng mắt xanh, không ít người thốt lên: “Bậc thầy AIlan, bậc thây Alan làm sao thế?”
Chàng trai trẻ tên là Alan đến từ Âu Mỹ, là một chuyên gia y tế nồi tiếng trong giới y học thể giới, trước đó đã từng được đề cử giải Nobel Y học.
Bỏi vì Alan đã đủ nỗi tiếng, lần này được chính phủ Thiên Phủ Chi Quốc mời làm giám khảo chính.
“Alan2” Nhìn thấy rõ người nọ, Dương Tiêu dở khóc dở cười.
“Thật sự là thầy!” Alan vui mừng đến mức suýt bật khóc.
Phichl Sau khi xác nhận đó là Dương Tiêu, Alan kích động sải bước đến chỗ: Dương Tiêu, nghiêm trang quỳ xuông: “Học trò Alan chào thây!” . Ngôn Tình Hay
“n2 thầy?” Nghe thầy lời của Alan, vô số người chỉ cảm thấy mình bị ảo giác thính giác.
Thậm chí, nhiều người còn há to môm, há hốc môm thành hình chữ o”, có thể nhét được vài quả trứng lớn.
Alan, chuyên gia y tế tầm cỡ thế giới, được đề cử giải Nobel Y học lại q quỳ gôi trước một thằng nhóc không có tên tuổi?
Chuyện này… làm sao có thể?
Cảnh… cảnh tượng này quá thót tim.
Dương Tiêu nhanh chóng vươn tay nói: “Alan, không cần đa lễ, mau đứng dậy. đi!”
“Thây, cuôi cùng học trò cũng gặp được thầy. Năm năm qua thầy đã ở đâu? Học trò fìm thầy rất vất vả!” Alan nói với vẻ mặt xúc động.
Dương Tiêu khẽ thở dài, trong đầu không khỏi nhớ lại những cảnh tượng đã qua.
Năm năm trước, Dương Tiêu đang chấp hành nhiệm VỤ ở nước ngoài, thấy. tài năng y thuật siêu phàm của anh, Alan đã nhận anh làm thây.
Dương Tiêu vẫn luôn không có thói quen nhận học trò, nhưng Alan khá có chấp, đợi ngoài cửa suốt ba ngày ba đêm.
Dương Tiêu cảm động trước tinh thần học hỏi của Alan, vì vậy anh đã nhận Alan, để cậu ây đi theo anh học y, chữa. trị cho các thành viên bị thương của đội đặc chiến Đông Phương Thần Ưng.
Dương Tiêu chưa bao giò nhân Allen làm học trò, nhựng Alan lại đối xử với anh như thầy bê trên.
Năm đó, Dương Tiêu chào hỏi bên trụ sở ở Đề Đô, bên Đề Đô đã đồng ý để Alan trở thành bác sĩ chữa trị chính của đội đặc chiến Đông Phương Thần Ưng.
Trong trận chiên cách đây năm năm, Alan là bác sĩ hiện trường, nhưng Dương Tiêu không đề cậu ây tham gia vào cuộc chiến.
Không ngờ giữa đường lại bị các cao thủ hàng đâu thê giới tập kích, hai phần ba đội đặc chiến bị giết, theo sau là Dương Tiêu xuất ngữ, Alan không thê liên lạc được với Dương Tiêu nữa.