Đường Mộc Tuyết lại thắp giọng nói: “Hơn nữa, theo em được biết, lân này Long Lân Các, tổ chức y học lớn nhất nước ta sẽ đích thân bãi gia trận chiến, cho nên, Dương Tiêu em cần anh giúp!”
“Cuối cùng Long Lân Các cũng muốn can thiệp vào giới y học?” Dương Tiêu híp mắt.
Cùng lúc đó, ở Đề Đô trong Thiên Phủ Chỉ Quốc, trên nóc trụ sở của Long Lân Các.
Các chủ của Long Lân Các nhìn về phía Trung nguyên, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong: “Dương Tiêu, tôi và cậu đã không giao đấu nhiều năm. Lần này là trận chiến tranh giành vị trí đứng đầu ngành y, cậu đừng có không chịu nội một đòn đây nhé! Sự Sỉ nhục năm đó mà cậu mang lại cho tôi, lần. này tôi sẽ đòi lại gâp trăm ngàn lần!”
Dương Tiêu không hè hay biết, lần này Long Lân Các, tổ chức ỳ tê số một Trung Hoa chĩa kiếm về phía anh.
Trong chốc lát, sóng ngầm cuồn cuộn, thay đồi bất ngòi Đồng thời cùng lúc đó, ở Âu MỹiI Một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh mặc áo khoác trăng nói với Dương Bân Hàn: “Chúc mừng anh Dương, anh đã bình phục rôi!”
“Cuối cùng cũng khỏi rồi?” Dương Bân Hàn vui mừng khôn xiết.
“Đúng vậy, anh Dương!” Người nước ngoài mỉm cười cung kính.
Sau khi xác nhận vết thương của mình đã bình phục, Dương Bân Hàn cười dữ tợn: “Tốt quá rồi, Tiểu Lâm, đặt cho tôi một vé bay trở lại Đề Đô vào ba ngày saul” . Ngôn Tình Ngược
“Cậu chủ lớn, không phải anh nói chờ một khoảng thời gian nữa sao?” Thư ký Tiêu Lâm ngạc nhiên nói.
Dương Bân Hàn chế nhạo: “Chờ?
Những lời kia chỉ để xoa dịu tên ngốc Dương Tiêu đó thôi. Hiện tại bà cụ đã nảy sinh cảnh giác với tôi rồi, việc đâu tiên tôi phải làm bây giờ là trở về Đề Đô, trước khi tên ngốc Dương Tiêu này về Đề Đô, phải lầy được vị trí thừa kế của nhà họ Dương ở Đế Đô!”
“Cậu chủ lớn phòng ngừa chu đáo, quả nhiên rất sáng suốt!” Thư ký Tiểu Lâm khen ngợi.
Dương Bân Hàn nhảy ra khỏi giường duỗi eo, ánh mắt anh ta âm hiềm nhữ răn độc: “Dương Tiêu, cậu cho rằng tôi sẽ cho cậu thời gian sắp xếp? Chờ tôi trở về Đề Đô, toàn bộ nhà họ Dương ở Đề Đô chắc chắn sẽ là thế giới của Dương Bân Hàn này!”
Đúng vậy, những lời Dương Bân Hàn nói với Dương Tiêu trước đây chỉ là cho có lệ.
Dương Bân Hàn sẽ không bạo giờ cho Dương Tiêu cơ hội trở về Đề Đô trước, điêu anh ta muôn là khi Dương Tiêu tỉnh táo lại, nhà họ Dương ở Đê Đô đã nằm trong sự kiểm soát của anh ta.
Dương Tiêu đang nói chuyện với Đường Mộc Tuyết thì nhận được cuộc gọi từ Âm Kim Long Vương.
“Điện hạ, ba ngày nữa Dương Bân Hàn sẽ trở về Đề Đôi” Ám Kim Long Vương nhận được tin tức.
Dương Tiêu giễu cọt: “Anh cả tốt của tôi luôn chỉ biết làm mấy chuyện hèn hạ này, nhiều năm như thế vẫn không thay đổi được thói quen này. Ba ngày sau, tốt, tốt lắm, ba ngày nữa tôi sẽ đích thân đến Để Đô. Dương Bân Hàn, muốn giết tôi trước, đúng là kẻ ngu nằm mo1”
Lúc trước Dương Tiêu đã đề người của Long Môn theo dõi mọi hành động của Dương Bân Hàn ở Âu Mỹ, phòng ngừa Dương Bân Hàn giở thủ đoạn hèn hạ.
Không nằm ngoài dự đoán, Dương Bân Hàn này quả thật mặt dày trơ trên.
Nếu không phải có hệ thống tình báo mạnh mẽ của Long Môn, e rằng lần này Dương Bân Hàn đã thành công.
Dương Bân Hàn giỏi thủ đoạn âm hiểm không biết xấu hỗ nhát, và lần này chắc chắn Dương Tiêu sẽ đè bẹp mọi thủ đoạn nhỏ của Dương Bân Hàn.
Dương Bân Hàn, sau ngần ấy năm, không lẽ anh vận không dám đối mặt với tôi?