Bây giờ Đường Mộc Tuyết còn mang thai, được Dương Tiêu bảo vệ hết mực.
Ông chủ béo Mã Long của tiệm ăn sáng trước mặt này dám mở miệng khinh nhờn Đường Mộc Tuyết, lửa giận trong lòng Dương Tiêu không thể kiêm chê được.
Ông chủ béo Mã Long không hề sợ hãi nói: “Nói gì? Đơn giản thôi! Tôi thấy vợ cậu rất xinh đẹp, tối nay. ngủ với tôi, tôi không chỉ giải quyết tiên lương cho Tôn Bằng, hầu hạ tôi thoải mái tôi còn có thê bố thí cho mây người thêm mây trăm nghìn tệ tiêu xài!”
“Phải biết rằng, em gái ở hộp đêm một đêm cũng chỉ mây nghìn tệ, tôi cho các người mây chục nghìn tệ!”
Đường Mộc Tuyết thật sự rất xinh đẹp, vẻ đẹp động lòng người.
Đặc biệt là từ khi cá nước thân mật với Dương Tiêu, trên người cô có thêm nét quyền rũ của người phụ nữ trưởng thành, quyên rũ động lòng người.
Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưul Nếu thật sự có thể có một đêm đẹp với người phụ nữ xinh đẹp như vậy, thì tiêu hàng chục nghìn tệ cũng không thành vân đê.
“Đồ khốn nạn!” Tôn Bằng hét lên.
Vì mình mà Đường Mộc Tuyết bị ông chủ béo Mã Long khinh nhờn, Tôn Bằng thật sự tức giận.
Vẻ mặt Đường Mộc Tuyết rất bình tính, tâm trạng cũng không có nhiều thay đổi, ánh mắt nhìn ông chủ Mã Long càng ngày càng lạnh.
Sau khi nắm quyền. kiểm soát tập đoàn Tuyết Tiêu, đối đầu với những ông lớn như Đường Hạo, Miyamoto Masao, bọn Tạ Quân, tính tình của Đường Mộc Tuyết đã được tôi luyện đến mức cực lớn từ lâu rồi.
Lời lẽ xúc phạm cô không còn có thể khơi dậy cơn tức giận của Đường Mộc Tuyết. Nhưng, Dương Tiêu thì khác.
Ông chủ béo Mã Long hào hứng nói với Dương Tiêu: “Cậu còn ngây ra đó làm gì? Mau tắm rửa sạch sẽ cho vợ cậu tôi đưa lên giường của tôi đi. Nếu làm tôi hài lòng, có lẽ tôi còn sẽ cho các người thêm hai mươi nghìn tệ.
Hai mươi nghìn tệ này chắc hẳn đủ: tiền lương một năm của các người rồi chứ?”
Trong mắt Mã Long, những người có thể thân thiết với chàng trai nghèo như Tôn Bằng thì chắc chăn là những N nghèo ở thành phố Trung Nguyên.
Ông ta không hệ đề ý tới vừa nãy Dưỡng Tiêu lái chiếc Maserati phiên bản giới hạn trị giá gần hai triệu tệ cho chủ tịch.
Mặc dù năm nay thành phố Trung Nguyên đã được xếp vào danh sách thành phố cấp một mới, nhưng mức lương chụng ở thành phó Trung NI ii vẫn là ba bốn nghìn tệ.
Người bình thường trừ chỉ tiêu ăn uồng thì một năm dư lại hai mươi nghìn tệ đã là khá nhiều.
“Tắm rửa sạch sẽ cho vợ tôi rồi đưa lên giường của ông đúng không?”
Dương Tiêu cười vô hại. | Ông chủ béo Mã Long hưng phần nói: “Đứng đúng đúng, chọn ngày không bằng đúng lúc, không cân đợi đên đêm, ngay bây giờ luôn đi!”
“Bây giờ? Tốt, tốt lắm! Ông xem sau lưng ông là gì!” Dương Tiêu cười hòa nhã.
“Cái gì?” Ông chủ béo Mã Long đã bị Dương Tiêu làm dao động, ông ta không hề nghỉ ngờ quay đầu lại.
“Không có gì hết!” Thấy phía sau không có gì Mã Long kinh ngạc quay đâu lại.
Bếp!