Hổ Tế

Hổ Tế - Chương 1578: 1578: Chương 237




Cung Linh Nhi nhìn Dương Tiêu cầu xin: “Dương Tiêu, làm ơn!”

“Mượn sáo dùng tý!” Dương Tiêu bước về phía bục cao với thân hình thẳng như kiếm.

Anh biết buồi biểu diễn tối nay rất quan trọng với Cung Linh Nhi, mình không biết thì thôi, mình đã biết thì đương nhiên sẽ quan tâm.

Cung Linh Nhi không hề do dự đưa sáo ngọc cho Dương Tiêu: “Có lên!

Tối nay hãy đê tôi thưởng thức trình độ âm nhạc của anhil”

“Yên tâm, chắc sẽ không làm cô thất vọng đâu!” Dương Tiêu cầm lấy sáo ngọc cười nhạt.

Nhìn chằm chằm vẻ mặt tự tin của Dương Tiêu, Hoàng Dật khinh thường nói: “Tỏ vẻ huyền bí, cắm bảng giá trên đầu!”

Anh ta thực sự rất coi thường Dương Tiêu, anh ta không tin trình độ âm nhạc của Dương Tiêu có thể vượt qua anh ta.

“Anh chàng này làm được không?”

Hơn chục nghìn khán giả thót tim.

Họ hiểu sâu sắc nếu Dương Tiêu không nghiền ép được Hoàng Dật, thì sau đêm nay Cung Linh Nhi nhất định sẽ trở thành trò cười, đó không phải là điều họ muốn nhìn thấy.

Dương Tiêu nhìn Hoàng Dật: “Tỏ vẻ huyền bí? Đọm đóm làm sao có thể biết được thế giới này rộng lớn?”

“Thật không? Chờ lát nữa lại không thối nỗi, cần thận khiến tôi cười rụng răng!” Hoàng Dật chế nhạo.

Lúc này vẻ mặt Hoàng Dật trêu đùa, anh ta thật sự nóng lòng muốn nhìn thấy cảnh tượng Dương Tiêu không lên nổi sân khấu.

Dưới ánh mắt của mọi người, Dương Tiêu cầm sáo ngọc nhẹ nhàng thôi.

Trong tích tắc, một bản nhạc tự nhiên quét sạch hiện trường.

“Chuyện… chuyện này làm sao có thể?”

Chỉ một khúc dạo đầu, hàng chục nghìn người có mặt tại hiện trường lập tức dao động.

“Cái gì? Làm sao có thể?”

Nghe thây khúc dạo đâu này, Hoàng Dật vôn đang tự cao tự đại vệ tài năng của mình đột nhiên kinh ngạc, lông tơ toàn thân dựng đứng.

Anh ta như phải chịu một cái tát, chỉ một khúc nà đầu thôi cũng khiển da đầu anh ta tê dại, trong lòng nồi lên sóng gió.

Sau đó, Dương Tiêu thôi nhẹ nhàng, những nột nhạc tuyệt đẹp quét qua, những nốt nhạc tuyệt đẹp dường như tràn đây linh khí rót vào tai hàng nghìn người.

Không đến ba giây, tất cả mọi người chỉ cảm thầy trước mặt xuất hiện một bức tranh.

Trên cánh đồng với bầu trời trong xanh, một nam một nữ chính thức gặp nhau. Chàng. trai ngượng ngùng xấu hồ, cô gái củi đầu ngượng ngùng, nhưng lại nhìn trộm chàng trai hết lần này đến lần khác, trong lòng như cỏ nai nhỏ chạy loạn, cả không khí tràn ngập hơi thở rực rỡ.

Chàng trai mặc áo sơ mi trắng, cô gái mặc váy hoa, làn gió thoảng qua, hương hoa cải thoảng qua mặt.