Nhìn Vương Tỉnh trơ trên, Dương Tiêu suýt hộc máu.
Trong mắt Dương Tiêu, người như Triệu Cầm đã đủ vô sỉ rồi, ai biết tên Vương Tỉnh này còn quá đà hơn.
Đây là lần đầu tiên Dương Tiêu bị người ta ném cho một tiêng sâm.
Tại sao người đánh cá thả nàng tiên cá, chuyện này còn cân phải nghĩ hả?
Chắc chắn là nàng tiên cá không có khả năng sinh sản!
Chỉ là Dương Tiêu không phải người thích chặn ngang khi đang nói, nêu không sẽ nói ra đáp án chính xác cho câu hỏi trắc nghiệm này.
“Nói đi, câu trả là chính xác cho câu hỏi này là gì?” Khuôn mặt Vương Tỉnh tên đây nụ cười xâu xa.
Đây là một trò đùa, chỉ cần Dương Tiêu dám nói ra đáp án chính xác, nhất định sẽ gây ra tiếng cười ầm ầm tại hiện trường.
Vương Tỉnh đã đặc biệt nói ra một chuyện đùa với mục đích làm nhục Dương Tiêu.
Nghe tháy câu hỏi của Vương Tỉnh, khéo miệng của nhóm người có mặt tại hiện trường co giật dữ dội.
Mẹ kiếp, tên này quá tỉ tiện, làm sao người ta có thê trả lời kiểu đùa khó chịu này được?
Dương Tiêu nhìn Vương Tỉnh trong mắt tràn đầy lạnh lẽo, Vương Tỉnh này thật đúng là một tên cặn bã. Có thê thốt ra những lời như vậy, Dương Tiêu tuyệt đôi sẽ không cho phép Tô Thiên Lung ‹ đến quá gân loại người không có điềm dừng này.
Tô Thiên Lung bối rối: “Vương Tinh, câu hỏi của anh không đúng cho lắm, đúng không? Đáp án B đâu? Đáp án B đâu?”
“Xin lỗi Thiên Lung, câu hỏi này chắc chắn không có đáp án BI” Vương Tỉnh nhìn chăm chăm vào thân hình cao ngạo của Tô Thiên Lung với một nụ cười mê mẫn.
Tô Thiên Lung nghỉ ngờ nói:. Không thể! Không có đáp án B, € và D chui ra từ đâu?”
“E hèm, nhóc, đừng hỏi!” Mặt mày Dương Tiêu nổi vạch đen ngăn lại.
Tô Thiên Lung nhìn Dương Tiêu rất khó hiểu: “Anh, sao lại thế?”
“Nhóc, em ngây thợ quá. Em nghĩ đi, đưa nàng tiên cá vê lại không thê làm VỢ, hiểu ý của anh chứ?” Dương Tiêu thấp giọng nói.
“Không thể làm vợ?” Tô Thiên Lung kinh ngạc trước.
Sau đó, Tô Thiên Lung như bị điện giật nghĩ tới chuyện gì đó mặt lập tức đỏ bừng, tức giận nhìn chăm chăm Vương Tịnh nói: “Anh… anh thật không biết xấu hồi”
Quanh năm tập trung cho việc ca hát, nhảy múa, thỉnh thoảng, tham gia đóng phim và làm đại sứ từ thiện, Tô Thiên Lung không có nhiều thời gian rảnh rỗi.
Cô không dành nhiêu thời gian lên mạng, cộng với bản tính ngây thơ trong sáng, không hiểu những trò đùa như thê. Giông như Vương Tỉnh vừa mở miệng đã “lái xe”, Tô Thiên Lung nhất thời không hiều ra sao.
Khi Tô Thiên Lung chợt hiểu ra, cô thật sự vừa xấu hỗ vừa tức giận. Tên Vương Tinh này quá vô sỉ, vậy mà lại thốt ra những lời bần thỉu như thề.
“Ha ha ha ha ha hail”