“Ong Victor, bà Miria, cũng gần trưa rôi, chúng ta vào trong rồi nói chuyện đi. Ông Miyamoto đã chuẩn bị tỉ mỉ bữa trưa thịnh soạn cho hai người!”
Đường Hạo dí dỏm nói.
Đường Mộc Tuyết đưa tay ra làm động tác mời: “Bên ngoài lạnh, chúng ta vào trong nói chuyện đi!”
“Được được được, vào rồi nói chuyện!” Bà Miria cười không ngậm được miệng.
Bà Miria gật đầu, Victor tự nhiên cũng mỉm cười, mọi người đi vê phía bên trong khách sạn Thân Đô.
Đường Hạo đặc biệt đi chậm lại, anh ta lạnh lùng nhìn Đường Mộc Tuyết: “Đường Mộc Tuyết, cô thật sự suy nghĩ trù tính!”
“Mộc Tuyết nhà tôi suy nghĩ trù tính?
Tôi thây là hai người suy nghĩ trù tính mới đúng chứ? Tặng đồng hồ nỗi tiêng toàn câu giá trị gân tỷ tệ, các người đang thê hiện mình là người rất giàu à2 Đáng tiệc, cho dù là như vậy thì hai người cũng không kiếm được chỗ tôi!”
“Cũng đúng, chẳng phải heo thường không cân dùng não mà, chỉ cần vui vẻ là được!” Dương Tiêu không lạnh không nóng đi vào.
Bản thân Đường Hạo chẳng phải người tôt gì, Dương Tiêu đương nhiên sẽ không cho Đường Hạo chút thê diện nào.
Đường Mộc Tuyết nhìn chăm chăm Đường Hạo băng ánh mắt khó chịu.
Nêu không phải Đường Hạo hợp lực cùng Miyamoto Masao tới ngăn chặn, có lẽ cô đã giành được đơn hàng lớn của nhà Victor ở Nga này lâu rồi.
Bây giờ, Đường Hạo được Dương Bân Hàn, cậu chủ lớn của nhà họ Dương ở Đề Đô hỗ trợ, Miyamoto Masao được gia tôc Miyamoto nhà tài phiệt đăng cấp thê giới ở Nhật chông lưng.
Như thế này, mong muốn thu phục gia đình Victor của tập đoàn Tuyệt Tiêu không còn lợi thê nữa.
Xét cho cùng, cộng thêm hơn mười tỷ tệ mà Dương Tiêu đưa cho cô, khoảng cách tập đoàn Tuyết Tiêu trở thành một tập đoàn tài phiệt đẳng cấp thê giới vẫn còn kém xa.
Nghe nói khi mọi người trong vòng, chơi với nhau, nhà họ Dương ở Đê không kém gì một nhà tài phiệt đẳng cập thê giới, bản thân gia tộc Miyamoto cũng là một nhà tài phiệt, đăng cập thế giới, đơn hàng này đôi vơ tập đoàn Tuyết Tiêu cực kỳ bất ợi.
Cái gì! Chẳng phải heo không cần dùng não?
Đường Hạo nghe thấy vậy, anh ta vô cùng tức giận.
Không phải Dương Tiêu đang nói bóng nói gió măng anh ta và Miyamoto Masao là heo sao?
Đường Hoạ cười âm hiêm lạnh lùng nói: “Tiêu nhân đắc chí mà thôi! HaÌ người cứ đặc ý đi. Miyamoto Masao và tôi đã sắp xếp ở khách sạn Thân Đô xong rồi. Hai người các người chờ chết lặng đi!”
“Cố gắng thả ngựa đi!” Đường Mộc Tuyêt không hê sợ hãi.
Vốn tình hình ban đầu đã khá bát lợi cho tập đoàn Tuyết Tiêu, cô không tin cục diện mà tập đoàn Tuyệt Tiêu phải đối mặt còn có thê kém đến mức nào.
Binh tới tướng chặn, nước đến thì đất ngăn.
Trước khi đến đây, Đường Mộc Tuyết đã sản sàng gặp chiêu nào tiễp chiêu đó.