“Không sao, tôi Trình Hâm, một nhà đầu tư cổ phiếu chuyên nghiệp bảo đảm lần sau sẽ kiếm được nhiều tiền!” Trình Hâm cười to thoải mái.
“Đủ rồi!!!”
Nhìn thầy một người sẵn sàng chơi một người sản sàng nhận, Dương Tiêu không nhịn được nữa quở trách.
Triệu Cầm giật mình, bà ta nhìn Dương Tiêu tức giận nói: “Đồ vô tích sự nhà cậu nói to như thế làm gì?”
“Mẹ thật sự cho rằng anh ta có thể kiếm bộn tiền cho mẹ à? Đừng mơ mộng. nữa! Con có thể đảm bảo người này là một kẻ dối trá trong đầu tư cô phiêu và quản lý tài chính. Mẹ có biết có bao nhiêu công ty vỏ bọc đang cạn kiệt tiên trên thị trường chứng | khoán không?” Dương Tiêu nhìn về phía Triệu Cầm.
Từng là lưỡi dao sắc bén của đất Ni. bước đi trên đấu trường quốc tế, thị trường chứng khoán luôn là tâm điềm của Dương Tiêu.
Anh hiểu sâu sắc một điều, nhiều cổ phiếu trên thị trường tưởng như– đang trên đà tăng giá nhưng thực chất chỉ là ảo tưởng về sự thịnh Vượng.
Loại công ty này được gọi là công ty vỏ bọc, trên thực tế là lừa tiền.
Nhiêu công ty đang đứng trước bờ _ vực phá sản, sử dụng những phương pháp này để tích lũy tiền, sau đó cổ phiêu bán ra gần hết, giá trị của chúng giảm mạnh.
Như đã biết, đầu tư cỗ phiếu luôn.
tiềm ấn rủi ro. Ngay cả khi mua cổ phiều của các công ty lớn tầm cỡ thế giới, cô phiếu cũng giảm theo thời gian, chứ đừng nói đên cổ phiêu của các công ty không được nhiều người biết đến, thậm chí ít nghe nói đến.
Có nhiều người tự nhận là chuyên gia đầu tư cổ phiếu chuyên phục vụ những công ty sắp phá sản hoặc không còn vồn, lừa gạt những người không hiểu rõ về đầu tư cổ phiêu.
Rõ ràng, chuyên gia đầu tư cổ phiếu tên Trình Hâm này là một kẻ lừa đảo phục vụ cho một công ty vỏ bọc.
Triệu Cầm cười khinh thường: “Làm như cậu hiễu rõ không bằng? Cái đồ sao chổi nhà cậu. hiểu thị trường chứng khoán? Hiểu cái quằn! Bớt tỏ ra huyền bí ở đây đi!”
Trong khoảng thời gian trước, bà ta quen biết Trình Hâm một chuyên gia đâu tư cô phiếu, sau đó kiếm được một số tiền nhỏ.
Có phân tích của Trình Hâm, củng những thăng trầm cuối cùng cũng kiếm được tiền, nhưng lần này lại mắt rất nhiều.
Triệu Cầm một lòng muốn phát tài, bà tạ tin với sự giúp đỡ của Trình Hâm, lần sau sẽ có thê kiếm được nhiều tiền.
“Con không hiểu thị trường chứng khoán? Tốt tốt tốt!” Dương Tiêu tự giễu.
Ngay sau đó, Dương Tiêu lây điện thoại di động ra bâm gọi: “Kiêm soát ngay, đề cho tất cả cô phiếu công ty mà mẹ vợ tôi Triệu Cầm mua lại hiện nguyên hình!”
“Vâng, điện hại” Một giọng nói già nua vang lên trong điện thoại.
Trình Hâm khinh thường: “Đề cổ phiêu công ty mà bà Triệu mua hiện nguyên hình? Vô lý! Thật nực cười!”
“Cậu Trình đừng quan tâm đên tên rác rưởi này, chặc là trước khi ra ngoài tên rác rưởi này đã uống nhằm thuốc!” Triệu Cầm cực kỳ khinh bỉ Dương Tiêu.
Ngay lúc lời của Triệu Cầm vừa dứt, Triệu Cầm nhìn đồ thị dữ liệu tăng trưởng thị trường chứng khoán trên điện thoại di động, trong nháy. mắt như thể bị trúng một nghìn điểm sát thương.