Trong ấn tượng của Dương Tiêu, dì Lưu là một người rất tốt bụng, mặc dù nhiều người trong tiểu khu có thành kiến với anh, những dì Lưu không bao giờ coi thường anh.
Thấy Dương Tiêu không có vẻ gì đang nói dôi, Lưu Phân mới nói rõ mọi chuyện với Dương Tiêu.
Hóa ra trong khoảng thời gian này Triệu Cầm mê mẫn đầu tư chứng khoán.
Một tuần trước, Triệu Cầm tìm Lưu Phân, nói với Lưu Phân có một cơ hội tốt kiểm rất nhiều tiền, nêu may mắn ít nhất có thể nhân đôi số tiên đó.
Lưu Phân đã có tuổi, không hiểu- Internet, càng không hiểu quản lý tài chính và chứng khoán có ý nghĩa như thế nào.
Triệu Cầm nói rất kỳ diệu, Lưu Phân rất xao động.
Nghĩ đến bây giờ gia đình Triệu Cầm sông trong một biệt thự rộng lớn bên hồ Nhạn Minh, tâm trạng của Lưu Phân chấn động không thôi.
Triệu Cầm nhận ra Lưu Phân đã xao động, thề chỉ trong một tuần sẽ tăng gấp đôi số tiền đã đầu tư.
Trước sự dụ dỗ không ngừng của Triệu Cầm, Lưu Phân đã chuyên toàn bộ tám trăm nghìn tệ tài sản của cả gia đình dành mua nhà cho con trai cho Triệu Cầm, đợi một tuần sau Triệu Cầm sẽ trả lại cho bà ây một triệu sáu trăm nghìn tệ.
Không ngờ, sáng sớm nay gọi điện cho Triệu Cầm lại phát hiện không liên lạc được với Triệu Cầm, WeChạt bị chặn, mọi phương thức liên lạc đều bị cắt đứt.
Trong chốc lát, Lưu Phân cảm thấy như bị sét đánh trúng, bà nhận ra mình đã bị lừa.
Sau khi người chồng biết chuyện thì | vô cùng tức giận. Sai khi con trai biết chuyện, suýt không nhận bà là mẹ nữa.
Vợ chông bà làm việc vật vả một đời tiết kiệm được tám trăm nghìn tệ, tám trăm nghìn tệ này là số tiên bà chuẩn bị mua nhà cưới cho con trai.
Nghĩ đến số tiền mồ hội nước mắt cả đời của mình bị lừa mật, Lưu Phân suy sụp suýt tự tử.
Vì vậy, Lưu Phân đã ngồi chờ trước công biệt thự bên hồ Nhạn Minh từ sớm, mong tìm được gia đình Triệu Cảm, liều mạng với gia đình Triệu Cầm.
Tục ngữ nói, việc cắt đứt của cải của một người cũng giỗng như giết chết cha mẹ.
_ Này trực tiệp lừa gạt số tiên mô hôi nước mắt kiếm vật vả cả một đời của người ta, điều này làm sao không khiến Lưu Phân phát điên cho được?
“Mọi chuyện là như vậy, tất cả đều là chuyện tôt mà mẹ cậu làm. Bà ta là PHỘI kẻ dối trá, tôi không nên tin bà ta!”
“Bây giờ bạn già của tôi tức giận- đến mức ngắt xỉu, con trai tôi sắp không nhận người mẹ này nữal” Lưu Phân kích động bật khóc.
Dương Tiêu nhíu mày, anh thật không ngờ tới Triệu Cầm sẽ không đánh bạc, vậy mà lại bắt đầu chơi cổ phiếu.
Đầu tư cô phiếu thì cứ đầu tư đi, vì -_ đầu tư cổ phiêu mà không ngần ngại lừa gạt tiền mô hôi nước mất của người ta vất vả kiếm cả đời. Những phương pháp như vậy thực sự khiên cả người lẫn thần tức giận!
Nhìn Lưu Phân đang kích động, Dương Tiêu xoa dịu: “Dì Lưu, đì có thể cho tôi xem ghi chép chuyền tiền không?”
“Ghi chép chuyền tiền? Có có cóI”