Đề chắc chăn Dương Tiêu vẫn còn sông, Stephen đã không ngân ngại đến thành phố Trung Nguyên chí đề gặp Dương Tiêu.
Ông già Stephen biết rõ, chỉ cần là Dương Tiêu còn sống sót trên thế giới, thì cho dù gia tộc Jackson liên minh với các nhà tài phiệt. đẳng cấp trên thế giới đấu với gia tộc Robert thì gia tộc Robert cũng vận sẽ bằng mọi giá chiến đầu đến chết.
Bởi vì Dương Tiêu là tín ngưỡng tối cao của bọn họ.
Dương Tiêu có mặt, không có cơn bão dữ dội nào có thê phá hủy gia tộc Robert.
Nêu Dương Tiêu không còn, thì việc hợp tác giữa gia tộc Robert và tập đoàn trang sức Bạch Thức phải được cân nhắc kỹ lưỡng.
Ông không thể vì một tập đoàn trang sức Bạch Thức mà liên lụy tính mạng người trong gia tộc.
Bên trong tập đoàn trang sức Bạch Thức.
Sau khi cúp điện thoại, Bạch Du Tĩnh đến phòng tiếp khách quý.
“Cô Bạch, không biết giờ phút này điện hạ đạng ở đâu?” Một ông già với mái tóc trắng mắt xanh đứng dậy hỏi.
Người này chính là Stephen chủ nhà đời trước của gia tộc Robert, và ông cũng là người hiện giữ quyên ngôn luận lớn nhật trong gia tộc Robert.
Bạch Du Tĩnh thấp giọng nói: “Ông ơi ông yên tâm, Dương Tiêu sẽ tới đây nhanh thôi!”
“Thật không? Đã năm năm, tròn năm năm, điện hạ thật sự còn sông sao?”
Ông già Stephen tỏ vẻ xúc động.
Bên ngoài tập đoàn trang sức Bạch Thức.
Dương Tiêu nhìn Trương Tử Hào hung hăng hống hách: “Gia tộc Robert sẽ cho nhà họ Trương của anh thể diện? Anh có thẻ tỉnh mộng!”
Gia tộc Robert đứng áp chót trong các nhà tài phiệt đăng cập thê giới, nhưng cũng sẽ không đề mắt tới một cậu chủ nhà họ Trương.
“Không cho nhà họ Trương tôi thể diện, thì chẳng lẽ sẽ cho một thằng con rơi của nhà họ Dương ở Đê Đô chắc?” Trương Tử Hào khinh thường nói.
Dương Tiêu sinh ra trong nhà họ Dương ở Đề Độ, là con rơi của nhà họ Dương ở Đề Đô đã truyền khắp Trung Nguyên.
Dù vậy trong mắt nhiều người, Dương Tiêu cũng chẳng bằng phôi thai thô kệch không ra hôn.
Mà Trương Tử Hào hận Dương Tiêu đến tận xương tủy, trong buổi thầm định đá quý lần trước đã suýt nữa có được Bạch Du Tĩnh, ai ngời ngay lúc quan trọng lại bị Dương Tiêu phá.
Vì Dương Tiêu, anh ta mang tiếng xấu ở thành phố Trung Nguyên, nhìn Dương Tiêu, Trương Tử Hào đã có dã tâm giết chết Dương Tiêu.
Dương Tiêu thờ ơ nói: “Chưa chắc đâu!”
“Xí! Thật sự coi mình là nhân vật bí ấn mà chủ nhà đời trước của gia tộc Robert muôn gặp?” Trương Tử Hào khinh thường nói.
Lần này, chủ nhà đời trước của gia tộc Robert nhà tài phiệt đẳng cấp thế giới đích thân đến thành phô Trung Nguyên, nghe nói là để gặp một ông lớn.