Thần chết uy nghiêm áp lực vừa xuất hiện, người người quỳ xuông trước mặt anh xưng thân.
“Có tăng thêm cơ hội chiến thắng hay không, không cân cậu Dương nhọc lòng!” Phùng Tứ giêu cọt.
Ông ta là thống lĩnh tối cao của vùng xám ở Trung Nguyên, cho dù là Lý Thần Chiến đứng trước mặt ông ta cũng sẽ bị lu mờ.
Phùng Tứ cũng đã nghe nói, Lý Thần Chiến đối thủ cũ của ông ta hơn nửa là người của Dương Tiêu.
Trước khi Vương Thiên Long chưa chết, vùng xám ba chân thế chân vạc, Phùng Tứ muốn thống trị Trung Nguyên cũng không dễ dàng như vậy.
Bây giờ Vương Thiên Long đã chết, Lý Thân Chiên tích hợp một sô lượng địa bàn lớn trước kia của Vương Thiên Long, điều này khiến Phùng Tứ rất ghen tị với Lý Thân Chiến.
Một núi không thể có hai hổ, muốn thông trị Trung Nguyên, Phùng Tứ phải làm mọi cách giết chết Lỷ Thần Chiên.
Mà Lý Thần Chiến lại là người của Dương Tiêu, sự xuất hiện lần này của ông ta được coi như một trận chiến chỉnh thức với Dương Tiêu.
Điêu khiên Phùng Tứ khó chịu nhất là Đao sẹo thuộc hạ thân tín bên cạnh ông ta bị Dương Tiêu tống Vào tù, cả đời này sẽ không bao giờ ra ngoài được.
Sòng bạc lớn nhất của ông ta vì Dương Tiêu mà bị Hình Kiên hốt gọn một ô, không cân nói Phùng Tứ căm ghét Dương Tiêu đến mức nào.
Trước kia Phùng Tứ không biết át chủ bài của Dương Tiêu, không dám tùy tiện tấn công.
Bây giờ, mọi người ở thành Trung Nguyên đều biết thân phận con rơi nhà họ Dương ở Đề Đô của Dương Tiêu, Phùng Tứ đương nhiên muốn làm khó Dương Tiêu.
Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, Phùng Tứ và Đường Hạo, Điền Lộc, Tạ Quần có cùng lợi ích chung.
Lần này, Phùng Tứ xuất hiện là vì muốn giết Dương Tiêu, giết Lý Thần Chiến, thống trị toàn bộ vùng xám của thành phố Trung Nguyên.
Dương Tiêu nhìn chằm chằm Phùng Tứ cười gật đầu: “Được rồi! Chuyện tiếp theo hãy đề chúng tôi rửa mắt mong chòI”
Cho dù bọn Phùng Tứ vùng xám khổng lồ này gia nhập, bọn họ vẫn không thể làm cho trái tim Dương Tiêu dao động.
Nhưng, trực giác nói cho Dương Tiêu biết mình chỉ nhìn thấy cái trước mặt, Đường Hạo này hơn nửa là còn chỗ dựa khác.
Chỗ dựa phía sau này tuyệt đôi không phải người bình thường, tạm thời Đường Hạo chắc chắn sẽ không dễ dàng xuất hiện.
“Dương Tiêu, cậu hại tôi nhà tan người mắt, Đường Hạo này với cậu không đội tròi chung, chông mắt lên mà nhìn, không bao lâu nữa ai chết trong tay ai nhất định sẽ có kết quả!”
Đường Hạo uy nghiêm đáng sợ nói.
Dương Tiêu dửng dưng nhún vai: “Tốt! Ở nhà họ Đường trước đây, chúng ta thật sự không thể hiện được bản lĩnh của mình. Lân này anh dẫn đầu tập đoàn dược phẩm Hạo Thiên, lại mời được nhiêu người tham gia liên minh như vậy, hy vọng các người cũng đừng làm tôi thât vọng!”
“Yên tâm, tôi sẽ khiến cậu tuyệt vọng quỳ xuống xin tha!” Đường Hạo kiên quyết nói.
Lần này anh ta có được sự hỗ trợ của Dương Bân Hàn cậu chủ lớn nhà họ Dương ở Đề Đô, lần này Đường. Hạo đã chuẩn bị tốt đập nôi dìm thuyên quyết một trận sống mái.