Đây, đây là có ý gì?
Long Ngũ đại diện cho tập đoàn Tuyết Tiêu, chẳng lẽ Đường Mộc Tuyết còn có một thân phận khác? Chính là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Tuyết Tiêu?
“Chủ tịch Đường? Không lẽ…” Đường Hạo trọn to hai mắt, không nhịn được thốt lên.
Long Ngũ cười đùa: “Đúng vậy, chủ tịch hội đông quản trị đứng phía sau tập đoàn Tuyết Tiêu chính là em dâu Đưè òng Mộc Tuyết.”
Chủ tịch hội đồng quản trị đứng phía sau tập đoàn Tuyết Tiêu là Đường Mộc Tuyết?
Àm!!
Vừa dứt lời, mọi người trong nhà họ Đường đều há hốc mồm, giồng như bị sét đánh trúng vậy, tất cả đều ngơ ngác.
Đường Mộc Tuyết là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn dược phẩm đứng đầu ở Trung Nguyên?
Sao có thể?
Hỗn loạn! Vô cùng hỗn loạn!
Sụp đồ! Sụp đồ cực điểm!
Hầu hết người nhà họ Đường đều muôn hôn mê ngất xỉu, tât cả mọi chuyện khiến bọn họ hoàn toàn không kịp cảnh giác.
Choáng váng, toàn bộ người nhà họ Đường đều choáng váng.
Sắc mặt của bà cụ Đường thay đổi điên cuông, Đường Hạo và Đường Dĩnh tràn đây thát lễ.
Không ai có thể ngò rằng Đường Mộc Tuyết không chỉ kế thừa nhà họ Đường mà còn là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Tuyết Tiêu.
“Chẳng trách ông chủ phía sau tập đoàn Tuyêt Tiêu vân chưa lộ diện.
Hóa ra ông chủ phía sau tập đoàn Tuyết Tiêu lại là Đường Mộc Tuyết!”
“Đúng vậy! Thật sự không thể tin: được! Má ơi! Doạ tôi suýt tè ra quần rồi!”
“Chết tiệt! Chúng ta thực sự đã nhìn nhằm. Đáng lẽ chúng ta không nên nhắm vào Đường Mộc Tuyết. Chết rồi, chúng ta chết chắc rồi!”
Đám con cháu dòng chính nhà họ Đường đều tuyệt vọng, hồi hận đứt ruột.
Nếu bọn họ biết Đường Mộc Tuyết giỏi như vậy, có đánh chết bọn họ cũng sẽ không nhằm vào Đường Mộc Tuyết như thê!
Bây giò thì hay rồi, bọn họ đã đắc tội chêt với Đường Mộc Tuyết, bây giờ một ý nghĩ của Đường Mộc Tuyệt đã có thể biến bọn họ thành chó nhà có tang.
Bộp bộp bộp bộp!
Ngay sau đó, một nhóm người ập đến.
Cung Minh chủ nhà của nhà họ Cung, gia tộc mạnh số một ở thành phố Trung Nguyên đến.
Cung Minh vui vẻ chúc mừng: “Chúc mừng cô Đường đã kế vị!”