Bà Triệu đã chết sau khi uống nhân sâm hoang dã trăm năm tuổi mà ông ta đưa cho Dương Tiêu, điều này khiến Vạn Tứ Hải cũng cảm thấy khó chịu.
Biết tin sáng nay đưa tang bà Triệu, Vạn Tứ Hải đã tức tốc trở về trong đềm mục đích là tiễn bà Triệu trên đoạn đường cuối cùng.
Khi Vạn Tứ Hải đến, có không ít doanh nhân giàu có ở huyện Thiên Sơn do Vạn Tứ Hải đứng đâu đã đồng thời đi theo.
Trong chốc lát, có khoảng bốn năm mươi chiếc xe việt dã sang trọng đến thôn trang Triệu.
Những chiệc xe hạng sang này có đủ loại, môi loại không dưới hai triệu tệ, bao gồm các phiên bản cải tiền của Ford Raptor, xe việt dã chống đạn Mercedes-Benz, Land Rover Range Rover, Hummer và các dòng lớn khác.
Nhìn thấy rất nhiều xe sang tập trung ở thôn trang Triệu, vô sô người dân ở các thôn gân đó đã bị sốc.
Để đưa tang bà Triệu, trận chiến này thật sự rât doạ người.
Cả nhà họ Triệu cũng sững sờ, cả đời này họ chưa từng nhìn thây nhiều xe sang như vậy.
Biết Vạn Tứ Hải người giàu nhất huyện Thiên Sơn đích thân đến, Triệu Thiết Căn cảm thấy vừa mừng vừa SỢ.
Nhưng bọn họ đều biết Vạn Tứ Hải và những doanh nhân giàu khác đều đến vì Dương Tiêu.
“Đờ mờ! Dương Tiêu này không phải là con ngoài giá thú của Vạn Tứ Hải đây chứ?”
Tháy Vạn Tứ Hải cho Dương Tiêu thể diện như vậy, Triệu Văn Triệt nghẹn họng nhìn trân trôi.
Tôn Phú Quý càng sững sờ, ông ta hơi hối hận vì đã lây tiền của Triệu Văn Triết hạ độc bà Triệu.
Dương Tiêu quen biết nhiều ông lớn như vậy, lỡ âm mưu bại lộ, đời này của ông ta sẽ thật sự kết thức.
“Ân nhân!” Vạn Tứ Hải lập tức tìm thấy Dương Tiêu.
Hôm nay đưa tang bà Triệu, bầu không khí nặng nê, Dương Tiêu cũng không muốn nói chuyện phiếm quá nhiêu với Vạn Tứ Hải.
Dương Tiêu gật đầu: “Ông Vạn, có lòng rôi!”
Dù là ma chay hạy cưới hỏi người dân nông thôn đêu đặc biệt chú trọng đến sự phô trương, nói như vậy là còn có thê diện.
Vạn Tứ Hải đích thân đến, sẽ khiến người dân ở những thôn gân đó lập tức có cái nhìn cao vê nhà họ Triệu.
“Ân nhân khách sáo quá rồi, tôi cũng phải chịu trách nhiệm về cái chết của bà cụ. Nếu không phải. vì nhân sâm hoang dã trăm năm tuôi mà tôi đưa, có lẽ bà cụ vẫn đang an hưởng tuôi già!” Vạn Tứ Hải thôn thức.
Dương Tiêu vô vai Vạn Tứ Hải: “Ông Vạn, không cân tự trách, không liên quan đên ông! Đợi lát nữa xe của tôi đi trước, ông đưa người đi theo sau là được!”
“Được!” Vạn Tứ Hải đáp lại.
Đã gần đến giờ, đám người nhà họ Triệu mặc quận áo trăng đôt giây tang xuât phát đi vê phía núi Tướng Quân.
Dương Tiêu lái Maserati đi phía trước, theo sau là mấy chiếc xe việt dã sang trọng.