Hai người ngạc nhiên nhìn bà ấy. Cô ơi, cô đang đùa sao? Lúc không cho hắn vào, lúc lại cho vào.
Đối diện với ánh mắt khó hiểu của hai người, bà ấy mỉm cười nói: “Vừa nhìn đã biết hai người có quan hệ yêu đương. Chàng trai này có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy, chắc chăn sẽ không để ý đến nha đầu Lâm Thiển kia! Vào đi, vào đi!”
"Cô ơi, cô có đôi mắt tinh tường quá! Vẫn phải nói là gừng càng già càng cay!"
Lâm Vũ cười, giơ ngón tay cái lên và tò mò hỏi: "Cô cũng biết Lâm Thiển, em gái cháu sao?"
"Sao lại không biết chứ?”
Cô quản lý ký túc xá cười nói: "Cô ấy là người nổi tiếng trong trường! Những chàng trai muốn đuổi theo con bé xếp hàng dài cả dặm!"
Có cần khoa trương như vậy không?
Lâm Vũ và Thẩm Khanh Nguyệt nhìn nhau kinh ngạc.
Sau khi cảm ơn bà ấy xong, hai người đi lên lầu.
Đang đi lên cầu thang, Thẩm Khanh Nguyệt bỗng nhiên không nhịn được cười hỏi: "Anh nói Lâm Thiển không vui, có khi nào là bởi vì có quá nhiều nam sinh theo đuổi không?"
"Không phải đâu." Lâm Vũ mỉm cười lắc đầu.
“Vậy thì là vì cái gì?” Thẩm Khanh Nguyệt lại tò mò.
"Không phải sắp đến ký túc xá của con bé rồi sao?"
Lâm Vũ nở một nụ cười bí ẩn, khiến cô lườm hắn một cái.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé. Googl𝗲 trang nà𝒚, đọc nga𝒚 không quảng cáo ~ Tr U𝑚Tru𝒚ện.Vn ~
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Nhưng nhìn dáng vẻ của hắn, Thẩm Khanh Nguyệt cũng không còn lo lắng nữa.
Bây giờ, Lâm Vũ vẫn còn có tâm trạng úp mở, vẫn có thể cười, điều này cho thấy chuyện khiến Lâm Thiển không vui không phải là chuyện lớn, thậm chí không phải là chuyện xấu.
Nếu không, với tình yêu Lâm Vũ dành cho Lâm Thiển, hẳn chắc chắn sẽ lo lắng hơn bất cứ ai! Chỉ không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra khiến Lâm hiển không vui.
Mang theo thắc mắc trong đầu, họ đã lên đến tầng bốn của ký túc xá.
"Mau, gϊếŧ hắn đi!"
"Đánh, đánh mạnh vào!"
"Đánh không thắng rồi, mau chạy đi!"
Còn chưa đến cửa phòng Lâm Thiển, bên tai họ vang lên những âm thanh hỗn loạn.
Rất hoảng loạn, rất vội vàng.
Rất đẫm máu, rất bạo lực.
Âm thanh đó rõ ràng là phát ra từ phòng ký túc xá của Lâm Thiển. Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Khanh Nguyệt thay đổi.
Đây là...bạo lực học đường sao? Hay là một nhóm nữ sinh đang ẩu đả? "Không ổn rồi, Lâm Thiển xảy ra chuyện rồi!"
'Thẩm Khanh Nguyệt hoảng sợ hét lên và lao về phía cửa phòng ký túc xá của Lâm Thiển.
Cô đã từng xem rất nhiều vụ bạo lực học trường trên tin tức. Chỉ không biết là Lâm Thiển dẫn người đi bắt nạt các bạn khác hay cô ấy đang bị người khác bắt nạt.
Nhưng dù là loại nào thì đó cũng không phải là chuyện tốt.
Lâm Vũ chưa kịp ngăn cản, Thẩm Khanh Nguyệt đã lao tới cửa.
"Rầm!" Cô nhanh chóng đẩy cửa ra.
Cánh cửa đập mạnh vào tường, phát ra tiếng động lớn.
Nghe thấy âm thanh này, kí túc xá vốn đang ồn ào bỗng trở nên im lặng vô cùng, các nữ sinh trong phòng quay đầu lại nhìn.
Nhìn cảnh tượng trong phòng, Thẩm Khanh Nguyệt sửng sốt...