Hạ Thiên đã cho ra quyết định, lần này mặc kệ mọi thứ phát sinh, hắn cần phải tùy tiện tìm hai người để tẩy tủy, hắn cần tăng trưởng công lực, cần giải quyết phiền toái của mình.
Tuy bây giờ hắn có vẻ như không gặp nguy hiểm vì đã có Cơ Thanh Ảnh hỗ trợ, hắn có thể không lo lắng nhưng cũng chẳng muốn đưa vận mệnh cho người khác khống chế, mà đặc biệt đó là loại phụ nữ chết tiệt như Cơ Thanh Ảnh.
Nhưng Hạ Thiên muốn tùy tiện tìm người tẩy tủy, hắn tạm thời không tìm được người, cho dù tùy tiện cũng không thể tìm người qua đường được.
Hạ Thiên cảm thấy cho dù muốn tẩy tủy cũng phải tìm một đối tượng quen thuộc một chút, tốt nhất là phụ nữ, tất nhiên đẹp thì càng tốt hơn. Dù nàng không thể làm vợ cũng có thể làm nha hoàn cho hắn, vì trên Thần Tiên đảo còn cần nhiều nha hoàn.
Nhưng bây giờ Hạ Thiên đang ở thành phố Tinh Thành, hắn căn bản không có người quen, muốn tìm được một người có chút quen thuộc hầu như là rất khó. Hắn suy nghĩ một lúc, cuối cùng mới lấy điện thoại ra bấm số của Diệp Mộng Oánh.
- Chồng.
Diệp Mộng Oánh nhận điện thoại:
- Những dược liệu mà cậu muốn đã chuẩn bị xong, những thứ còn thiếu đã được mua về, một tiếng đồng hồ nữa sẽ đưa đến chỗ tôi, sau đó sẽ đưa sang cho cậu ngay.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, chuyện dược liệu còn không vội, tôi có chuyện khác.
Hạ Thiên nhanh chóng nói:
- Tôi khôi phục công lực gặp vài vấn đề, tôi cần tùy tiện tìm người tẩy tủy, nhưng cũng không quá tùy tiện. Tôi không quen người bên thành phố Tinh Thành này, cũng không chọn được người phù hợp, chị hẳn là có quen một vài người ở đây chứ? Chị tìm cho tôi người phù hợp đi, phụ nữ thì tốt hơn, tôi sẽ tẩy tủy cho đối phương, như vậy công lực của tôi sẽ nhanh khôi phục hơn.
- Chồng, tôi có quen một số người bên kia, phụ nữ cũng có, cũng có vài người xinh đẹp nhưng hình như không còn độc thân, cũng không phải là rất đẹp, chỉ sợ cậu không thích thôi.
Diệp Mộng Oánh suy nghĩ rồi nói.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, tôi không thích cũng không có vấn đề, dù sao thì tôi cũng không muốn lấy bọn họ làm vợ, chỉ cần tìm được người tôi không thấy quá chán ghét là được.
Hạ Thiên lần này đã hạ thấp yêu cầu, đúng là không có biện pháp, vì bảo vệ vợ và bảo vệ chính mình, coi như lần này hắn tùy tiện tẩy tủy cho người ta vậy.
- Là như vậy à, thế thì có một nhân tuyển khá tốt. À, chồng, cậu chờ chút, hôm nay sẽ có người sang cho cậu tẩy tủy.
Diệp Mộng Oánh có hơi trầm ngâm, cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng nàng cũng không nói đó là ai:
- Đồng thời tôi cũng đưa dược liệu và người sang cho cậu.
- Được rồi, mỹ nữ tỷ tỷ, tôi chờ chị là được.
Hạ Thiên cũng không hỏi đối phương là ai, nếu là người mà mỹ nữ tỷ tỷ đã chọn, hắn tin tưởng không có vấn đề gì.
Hạ Thiên cúp điện thoại và tâm tình tốt hơn rất nhiều, sự việc cuối cùng cũng có thể giải quyết, yêu nữ Cơ Thanh Ảnh chết tiệt cuối cùng cũng sẽ bị trừng phạt. Nhưng không biết tại sao Hạ Thiên lại nghĩ đến Dạ Ngọc Mị, cũng không biết bây giờ Em Chân Dài như thế nào, có lẽ vì có Cơ Thanh Ảnh muốn bị đánh nên hắn đã có hảo cảm hơn với Dạ Ngọc Mị, bây giờ cũng không muốn đánh nàng nữa.
- Hình như Em Chân Dài có dáng người quá chuẩn, đáng tiếc là vẫn còn mặc quần áo, chưa thể xem kỹ được.
Hạ Thiên lầm bầm nói một câu, trong lòng lại thầm mắng Cơ Thanh Ảnh thêm vài lần.
Hắn ngáp một cái, cuối cùng ôm hai bánh bao lớn rồi nhanh chóng tiến vào giấc ngủ, đến khi hắn tỉnh ngủ thì có thể người và vật sẽ được Diệp Mộng Oánh đưa đến.
Không biết đã ngủ được bao lâu, tiếng chuông cửa làm Hạ Thiên giật mình thức tỉnh, hắn mở to mắt, nhìn đồng hồ, bây giờ còn sớm, chưa đến mười hai giờ trưa.
- Mỹ nữ tỷ tỷ sẽ không đưa người đến sớm vậy chứ?
Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, hắn mặc quần áo bước xuống giường. Nhưng khi hắn đi ra mở cửa thì có chút buồn bực, đây là người mà mỹ nữ tỷ tỷ đưa đến, người này tuy không tệ nhưng cũng không phải loại hình mà hắn yêu mến.
- Hạ tiên sinh, Đinh Đại Dũng cũng không làm phiền cậu đấy chứ?
Người xuất hiện ở cửa ra vào chính là Đường Huệ Quân, nàng đến tìm Hạ Thiên, mới gặp mặt đã dùng giọng lo lắng hỏi. Vẻ mặt nàng có chút sợ hãi, không đợi Hạ Thiên trả lời, nàng đã cuống quýt xin lỗi:
- Hạ tiên sinh, thật sự xin lỗi, không ngờ tên khốn Đinh Đại Dũng kia lại đến làm phiền cậu.
Hạ Thiên không nhịn được phải cắt ngang lời Đường Huệ Quân:
- Đinh Đại Dũng là ai?
Đường Huệ Quân chợt ngây người:
- Hạ tiên sinh, chẳng lẽ Đinh Đại Dũng không đến? Nhưng ngày hôm qua tôi nhận được tin nhắn của hắn, trong tin nhắn hình như hắn có nói đã làm gì đó trong phòng này, buổi sáng tôi mở máy lên mới biết, sau đó hỏi thăm mới nghe nói tối qua cảnh sát đến đây. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
- À, thì ra là chuyện này.
Hạ Thiên nhíu mày:
- Đinh Đại Dũng có phải là một tên to cao mặt trắng? Là bạn trai của cô sao? Ngày hôm qua tên khốn kia có chạy đến đây uy hiếp tôi, nói tôi đứng cách xa cô ra một chút, nhưng hắn đã bị tôi đạp bay.
- Hắn có lẽ là Đinh Đại Dũng, nhưng hắn không phải là bạn trai của tôi. Đúng rồi, chỗ này của tôi có ảnh, cậu xem có phải không...
Đường Huệ Quân lấy điện thoại ra tìm một tấm hình, sau đó đưa cho Hạ Thiên rồi nói:
- Vốn tôi đã xóa đi nhưng hắn mỗi ngày đều gửi hình đến, đây là hình tôi vừa nhận được.
Hạ Thiên nhìn qua thì xác nhận đây chính là tên ngu ngốc ngày hôm qua tự dưng chạy đến gây phiền, mà hắn coi như đã hiểu, Đường Huệ Quân không phải là đối tượng mà mỹ nữ tỷ tỷ chọn để mình tẩy tủy. Lúc này tâm tình của hắn tốt hơn một chút, hắn thật sự không muốn tẩy tủy cho Đường Huệ Quân, vì hắn cảm thấy nàng không quá sạch sẽ, dù tẩy tủy đi cũng không sạch được.
- Ủa, đẹp trai đấy, hắn là ai vậy?
Một âm thanh dễ nghe vang lên, thì ra là Liễu Mộng, nàng đã mặc quần áo và rời khỏi giường từ khi nào không biết, lúc này nàng đưa mắt nhìn rồi tò mò hỏi.
- Chị Mộng, hắn nào có đẹp trai bằng tôi.
Hạ Thiên có chút mất hứng:
- Rõ ràng không bằng tôi.
- Tiểu bại hoại, người ta đẹp hơn cậu, nhưng cậu cũng đừng ghen, tuy đẹp trai nhưng tôi chỉ thích cậu.
Liễu Mộng cười hì hì, sau đó nàng khẽ xoa bụng:
- Ôi, chị đói quá, tiểu bại hoại, đi rửa mặt ăn cơm thôi.
Liễu Mộng chạy vào nhà vệ sinh, chưa đến hai phút sau nàng lại chạy ra, sau đó nàng kéo Hạ Thiên bước đi, đồng thời nói với Đường Huệ Quân một câu:
- Này, cô cùng đi chứ? Thuận tiện nói cho tôi biết tên kia là ai, đợi tôi ăn no sẽ đánh hắn.
- Chị Mộng, sao chị lại đánh hắn?
Hạ Thiên có chút buồn bực.
- Người này hôm qua không phải bị cậu đánh sao?
Liễu Mộng hỏi ngược lại.
- Đúng vậy.
Hạ Thiên gật đầu.
- Cậu đã đánh hắn, vậy hắn nhất định là kẻ cần ăn đòn, chị tất nhiên cũng muốn đánh hắn.
Liễu Mộng hào hùng nói.
Hạ Thiên lập tức tán thành:
- Không sai, tên này thật sự cần ăn đòn.
Đường Huệ Quân ở bên cạnh nghe thấy vậy mà dở khóc dở cười, logic của hai vị này thật sự quá ghê gớm.
Ba người đi xuống lầu, lại xuống quán cơm bên ngoài cổng khu dân cư, cơm Lam chỗ này đã là món mà Liễu Mộng thích, mà Hạ Thiên cũng rất thích.
Hôm nay bọn họ đến tương đối sớm, cơm Lam tất nhiên sẽ có nhiều hơn, đến lúc này thì Hạ Thiên và Liễu Mộng cuối cùng cũng được ăn nhiều hơn. Tất nhiên bọn họ cũng không chỉ ăn cơm, vì vậy mà Liễu Mộng vừa ăn vừa nói Đường Huệ Quân giới thiệu về tên khốn Đinh Đại Dũng.
Dựa theo những gì Đường Huệ Quân nói ra thì Đinh Đại Dũng thật sự không phải là bạn trai của mình, mà Đinh Đại Dũng kia cũng không phải đại nhân vật gì cả, chỉ là một tên côn đồ, trong mắt nàng thì hắn chỉ là loại hèn hạ vô sỉ mà thôi.
Đường Huệ Quân và Đinh Đại Dũng quen nhau trong quán bar, dù Đường Huệ Quân là thủ hạ của Diệp Mộng Oánh nhưng nàng thật sự không đẹp bằng, cũng không giữ mình trong sạch. Thậm chí có thể nói Đường Huệ Quân là một người sinh hoạt cá nhân rất tùy tiện, nàng không có bạn trai cố định, mà nàng lại có nhu cầu sinh lý bình thường của phụ nữ ở vào độ tuổi này, vì thế khi nàng có yêu cầu thì đến quán bar giải quyết.
Đinh Đại Dũng và Đường Huệ Quân thật sự xem như người cùng loại, hắn đến quán bar tìm được con mồi là Đường Huệ Quân. Tên này có mã bề ngoài khá tốt, mà Đường Huệ Quân cũng không xấu, dáng người rất tốt, vì vậy mà hai người gặp nhau trong quán bar và đưa nhau về khách sạn qua đêm.
Nhưng bình thường thì đây chỉ là chuyện tình một đêm, đến sáng sẽ đi ngay, ai về nhà nấy, không còn liên quan. Nhưng Đinh Đại Dũng khi kiếm được con mồi thì mục đích lại khác với Đường Huệ Quân, nàng là phụ nữ chỉ muốn giải quyết nhu cầu sinh lý, còn Đinh Đại Dũng thì lại muốn giải quyết nhu cầu vật chất.
Đinh Đại Dũng sau khi tách khỏi Đường Huệ Quân thì bắt đầu điều tra, đây là cách làm bình thường của hắn, mỗi lần có con mồi thì sẽ điều tra thân phận, nếu đối phương không có gì, hắn căn bản sẽ bỏ qua, nhưng nếu có địa vị thì hắn sẽ tiến thêm một bước.
Vì vậy mà Đinh Đại Dũng điều tra được Đường Huệ Quân là một người phụ trách một công ty không lớn không nhỏ, hoàn toàn có thể xem là phú bà. Vì vậy mà hắn mới hành động, hầu như mỗi ngày hắn đều xuất hiện trước mặt Đường Huệ Quân, tự cho mình là bạn trai của nàng, tiến hành công tác quấy rối. Chỉ cần là đàn ông có chút quan hệ thân mật với Đường Huệ Quân đều bị hắn quấy nhiễu, mà nàng dù nghĩ mọi biện pháp vẫn không thể nào thoát khỏi sự quấy phá của hắn. Những năm nay thường gặp loại vô lại như vậy, báo cảnh sát cũng vô dụng, vì Đinh Đại Dũng cũng không phạm tội gì cả, cảnh sát bình thường sẽ không quan tâm, mà muốn quan tâm cũng không cần thiết.
- Tự gây nghiệt.
Hạ Thiên nghe rõ nguyên nhân hậu quả thì chỉ nói một câu rồi tiếp tục dùng cơm Lam.
- Ôi, Đinh Đại Dũng kia rất có thể là kẻ ném ma túy vào phòng.
Liễu Mộng nghiêng đầu nhìn Hạ Thiên:
- Tiểu bại hoại, cậu nói Đinh Đại Dũng có phải là kẻ ám hại chúng ta không? Nếu thật sự là hắn thì sẽ có chìa khóa phòng của chúng ta.
Đường Huệ Quân có chút chần chừ, sau đó nói khẽ:
- Hắn có thể lén chế chìa khóa, vì hắn từng xuất hiện trong nhà tôi, khi đó hắn nói là tôi quên không khóa cửa, nhưng mỗi lần ra ngoài tôi đều khóa chặt cửa.