Hình Chiến

Chương 16: Tươi sáng




Cuối cùng Tư Yến vẫn không nỡ để Hình Chiến làm chuyện đó. Hắn chậm rãi lùi lại, ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào nàng.

"Hôn ta." Một lúc sau, hắn mới nói.

Nàng hơi hoang mang, nhưng vẫn áp môi lên môi hắn. Hắn đột ngột làm sâu nụ hôn, bàn tay tìm kiếm lòng bàn tay nàng rồi đan chặt lại với nhau.

Tâm trạng của chủ nhân có vẻ đã tốt hơn nhiều, Hình Chiến cảm giác hơi thở xung quanh người hắn dần ấm lên, không khỏi nhớ tới những lần tâm trạng không vui trước đây của hắn cũng đều dùng nụ hôn để dỗ dành.

Nàng vô thức liếm môi, đầu lưỡi mềm mại lướt qua môi hắn, nụ hôn vốn được người đàn ông dẫn dắt nhưng vẫn bị kìm chế đột nhiên trở nên mất kiểm soát. Hắn mút đầu lưỡi nàng, hôn sâu đến mức khiến nàng gần như không thở nổi.

Nhiếp Chính Vương trầm ổn lạnh nhạt trước mặt mọi người chỉ trong thoáng chốc bỗng trở thành thiếu niên hai mươi tuổi bồng bột. Hình Chiến bị đè trên bãi cỏ, để mặc hắn cởi quần áo rồi tách đùi nàng ra.

Nàng không định vùng vẫy, nhưng khi thấy hắn vùi mặt vào giữa hai chân mình, nàng vẫn nhịn không được mà khép chân lại.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chú! Xin Ký Đơn!
2. Tạ Đông Tự Xuân
3. Mùi Thơm
4. Hướng Dẫn Thuần Hóa Bệnh Kiều
=====================================

"Chủ nhân!" Sao nàng có thể để chủ nhân dùng tư thế đó làm chuyện như vậy......

Dáng vẻ vừa lo lắng vừa ngượng ngùng của nàng khiến Tư Yến gia tăng quyết tâm, hắn ấn nhẹ chân nàng xuống, cúi người liếm láp khe hở hồng nhạt giữa hai chân nàng.

"Chủ nhân! Không...... Chỗ đó là......" Nàng thở dốc vì kinh ngạc, lắc đầu muốn lùi lại.

Nhưng nàng càng cố gắng lùi hắn lại càng liếm sâu hơn, rất nhiều lần đầu lưỡi của hắn chui vào bên trong cửa huyệt, dùng cách thức mạnh mẽ như vậy truyền mùi hương của mình lên người nàng.

Dùng môi bảo phủ, liếm mút, Tư Yến hầu hạ nàng, cho dù thân dưới đã trước đến phát đau nhưng hắn vẫn không muốn rời đi.

Hình Chiến là kiểu người gì? Nàng là một thanh kiếm sắc bén, nhưng giờ đây lại đắm chìm bởi đầu lưỡi của hắn. Cơ bụng nàng giật giật như thể đã sẵn sàng lên cao trào.

Lấy khả năng của nàng hoàn toàn có thể dễ dàng thoát khỏi hắn, thậm chí là dùng cách thức khác nhau để giết hắn trong một giây, nhưng nàng đã không làm.

Rõ ràng nàng cảm thấy xấu hổ, nhưng vẫn mở rộng cặp đùi trắng nõn để hắn ức hiếp.

Hắn, Tư Yến, đang ức hiếp một người phụ nữ còn mạnh hơn hắn gấp mấy lần.

Tư Yến cảm thấy một chút hư vinh, nhưng cũng vô cùng bi ai. Nếu hắn không phải là chủ nhân của nàng...... Suy nghĩ như vậy đã vang lên trong đầu hắn không biết bao nhiêu lần kể từ khi hắn hiểu rõ lòng mình.

Từ cửa huyệt mềm mại đến âm đế mẫn cảm, môi lưỡi của hắn càng lúc càng thêm càn rỡ. Hạ thân của nàng nhanh chóng phun nước dưới sự công kích vừa chọc vừa mút rồi lại liếm, mật ngọt cứ thế chảy ra không thể kiểm soát, hai mắt nàng gần như thất thần.

Tư Yến di chuyển thân thể về phía trước, hai tay chống bên cạnh nàng, muốn nhìn rõ dáng vẻ quyến rũ của nàng sau cao trào. Đôi mắt mơ màng của Hình Chiến chớp nhẹ, tưởng hắn muốn hôn, vì thế lại áp môi mình lên môi hắn.

Lý trí của Tư Yến lập tức bị cắt đứt. Hắn thúc mạnh dương v*t nóng rẫy vào người nàng, giáng xuống những cú thúc mạnh mẽ đầy điên cuồng, buộc nàng phải phát ra tiếng thở dốc vì ham muốn.

Nàng đang thở dốc, hắn cũng vậy.

Hình Chiến vẫn luôn cảm thấy giọng nói của Tư Yến vừa trong trẻo nghiêm khắc lại vừa lạnh nhạt như băng. Khi đưa ra sách lược, khi hạ lệnh đều là giọng nói đó, như một túi băng xâm nhập vào tâm trí có thể khiến người ta bình tĩnh lại. Nhưng ở trên giường, giọng nói của hắn trầm ấm, khàn khàn êm dịu khác hẳn ngày thường.

Đặc biệt mê người, đặc biệt dễ nghe.

Đã là đặc biệt, có nghĩa là sau khi xóa bỏ thân phận chủ nhân, những phẩm chất riêng của hắn đối với nàng mà nói vẫn khác biệt so với người thường. Lúc này, Hình Chiến chợt nhận ra hình tượng của Tư Yến trong tâm trí nàng đã trở nên tươi sáng hơn.