Hiệu Ứng Cầu Treo

Chương 67




Làn hơi nước nóng ẩm bốc lên, lượn lờ trên mặt bồn và bao trùm lấy họ trong tíc tắc.

Nước trong bồn ngày càng nhiều, mà nước trong vòi sen còn chảy xuống góp thêm.

Chung Hi chưa kịp ngồi xuống, Giang Khác Chi đã nắm lấy cổ tay người phía trước, kéo cô vào lòng và để cô ngồi trên bẹn đùi mình.

Chung Hi cảm nhận rõ có thứ đang cương dưới mông mình. Cô với tay ra sau lưng nắm lấy bằng một tay. Xúc cảm biến mất đã lâu nay lại ùa về.

Chung Hi không thể bao trọn lấy nó bằng một tay nên chỉ đành mượn làn nước ấm để vuốt lên xuống.

Giang Khác Chi đưa mắt nhìn xuống. Một tay của anh đang chơi đùa với núm vú chưa được liếm của cô, tay còn lại thì nắm cằm cô quay về phía mình. Hai người nhìn nhau. Lần này, họ không chút ngần ngại mà mở màn bằng một nụ hôn đắm đuối và ướt át. Tiếng nước chảy bên tai cũng không lấn át được tiếng nuốt nước bọt của cả hai.

Lực hôn ngày càng mạnh kéo theo động tác của Chung Hi cũng ngày một nhanh hơn.

Nước miếng của hai người còn chưa đi xuống thì đã bị nước trong vòi sen chảy xuống cuốn trôi mất. Chung Hi nghe thấy tiếng thở dốc khe khẽ của Giang Khác Chi.

Trong những lần hành sự trước đây, hiếm khi nào anh bật thành tiếng lắm.

Anh hôn lấy hôn để người trong lòng, đầu lưỡi này quấn lấy đầu kia. Lúc đang đắm chìm trong ngọn lửa dục vọng, lực tay nhào nặn bầu vú của anh cũng tăng lên không kém.

Hưng phấn thật. Trước kia khi giúp anh quay tay, Chung Hi cũng chưa từng thấy high như thế này, giờ đây cô chỉ hy vọng Giang Khác Chi có thể xoa nắn ngực của mình mạnh hơn tí nữa. Chung Hi vừa nghẹn ngào đón nhận nụ hôn sâu của Giang Kê Chi, vừa điên cuồng sóc lọ cho Giang Khác Chi.

Cô có thể cảm nhận được hô hấp của Giang Khác Chi càng lúc càng dồn dập, mà cô thì như sắp vỡ tung mạch đập vì khoái cảm lan ra khắp người. Tuy nhiên, Giang Kế Chi đột nhiên kéo lấy tay cô lại, chặn đứng hành động cô đang làm.

“Đổi tư thế khác đi.” Anh bảo.

Anh vừa dứt lời thì Chung Hi hiểu ra. Cô ngồi hẳn lên trên người Giang Kế Chi.

“Như thế này sao?” Cô quay đầu hỏi anh.

Giang Kế Chi cúi người hôn cô, “Dang hai chân rộng ra một chút.”

Anh luồn tay mình qua dưới cánh tay cô. Đầu tiên, anh đặt tay lên phần xương mu của cô và mơn trớn từ từ xuống dưới cúc hoa. Chung Hi mở hai chân mình ra thành hình chữ M, chống lên trên bồn tắm.

Cô vẫn chưa nói gì thì đã nghe thấy giọng của Giang Khác Chi.

“Anh biết, anh sẽ không đi vào đâu.”

“Ừ.” Ngứa quá, Chung Hi xuýt thốt ra một từ như thế.

Sau đó, Giang Khác Chi dùng sức đưa cây hàng đã cứng của mình vào khe hở giữa hai đùi của cô. Nước dịch ở nơi đó tuôn trào dạt dào.

Gân xanh nổi đầy trên côn thịt cương cứng. Quy đậu lộ ra bên ngoài gần như ửng đỏ sưng lên khi Giang Khác Chi cọ xát qua một lần.

Chung Hi cong người lại vì niềm sung sướng bất ngờ này.

Cuối cùng cô cũng có thể tùy ý bật ra những tiếng rên rỉ chói tai mà mình đã kìm nén suốt tối nay trong nhà vệ sinh.

Nhờ có sự hỗ trợ của mật dịch và nước, gậy thịt cọ xát qua lại làm phần thịt trong bé bướm mẫn cảm. Thân gậy trong tay anh va chạm với hai cánh hoa của cô, cuối cùng cũng đụng đến âm đế. Mỗi một lần như thế đều mang đến sự sung sướng nửa vời cho Chung Hi.

Rốt cuộc là tại sao cơ thể mình lại hòa hợp với anh một cách ăn ý như vậy? Chung Hi không tài nào nghĩ được, cô chỉ biết rằng máu trong người sắp dồn hết xuống thân dưới khi cô đưa mông phối hợp theo động tác xâm nhập của anh.

Dương vật nóng rực của Giang Khác Chi cứ thế mà thiêu đốt vùng kín của cô. Cô cúi đầu xuống, thậm chí có thể nhìn thấy cây côn thịt ấy như lưỡi dao sắc bén cắt ngang dòng nước.

Chung Hi nhìn chằm chằm vào nó, thậm chí còn thấy được chất lỏng lóng lánh trên lỗ niệu đạo của gậy thịt. Cô hét lớn chói tai. Hình ảnh dòng nước cùng đôi chân mình từng chút từng chút nuốt lấy dương vật của anh hiện lên trên trong tầm mắt mông lung của cô. Theo nhịp điệu đẩy hông của Giang Khác Chi mà nhanh chóng cắm vào trở lại.

Chung Hi rên rỉ một cách điên cuồng. Cô liên tục dựa lưng ra sau và cọ vào cơ bụng của Giang Khác Chi. Cả hai dần dần bắt kịp tiết tấu của nhau, họ di chuyển tới lui một cách ăn ý. Chung Hi không kìm lòng nổi, đành bắt đầu tự chơi với bầu ngực mình. Ha a, chính là thiếu điểm này.

“Em còn muốn… Ưm a!” Sau khi quay đầu lại, cô cầu xin anh hãy làm thêm nữa bằng ánh mắt của mình.

Giang Khác Chi trao cô cái nhìn đầy thâm tình. Anh nhanh chóng ưỡn thân dưới ra, liên tục đẩy về phía trước, đồng thời nắm lấy tay cô ở bên eo, duỗi về phía khe đùi cô thêm lần nữa.

Anh nhanh chóng tìm thấy âm đế đang cương cứng kia liền, sau đó ra sức chơi đùa, sờ nắn.

Chung Hi sắp không chịu nổi nữa rồi.

Nhiệt độ trong phòng tắm càng ngày càng cao. Nước trong bồn bắn tung tóe khắp nơi vì sự va chạm của thân thể, tiếng da thịt đập vào nhau vang vọng bên tai hai người.

Chung Hi cảm thấy dây thần kinh khắp người mình đều bị kéo căng ra, còn phần dưới sít chặt hết mức. Nhanh thật đó, a a a. Dương vật của Giang Khác Chi chuyển động càng lúc càng mạnh bạo.

Có lẽ anh di chuyển hơn hai mươi mấy lần. Chung Hi cảm thấy cơ thể anh cứng như tảng đá. Cuối cùng anh đã bắn ra.

Giang Khác Chi bắn ra mấy lần mới ngừng lại. Lúc xuất tinh, anh ôm chặt lấy Chung Hi, vài ngón tay vẫn không ngừng xoa nắn hạt đậu của cô, cố gắng kéo dài khoái cảm cho cô.

“A a a, không được, cứ thế này em không chịu nổi…” Chung Hi thở hổn hển, cơ thể nhạy cảm khiến cô không thể nói nổi một câu hoàn chỉnh. Một loại ham muốn thầm kín dấy lên trong cơ thể cô.

Giang Khác Chi nhẹ nhàng hôn lên lưng cô, hai tay anh vẫn tiếp tục chơi đùa với hạt đậu, thỉnh thoảng còn chạm nhẹ vào lỗ niệu đạo bé nhỏ. Anh thì thầm bên tai cô: “Không sao đâu.”

“Đừng sờ vào chỗ đó.” Chung Hi cảm thấy hoảng loạn. Giang Khác Chi muốn làm gì vậy? Bên dưới của cô ẩm ướt, vì bị anh chơi đùa mà dòng chất lỏng bên trong bé bướm sắp muốn chảy ra.

Chung Hi ưỡn thẳng người lên, dùng hết ý chí của mình để khống chế một phần nào đó. Rõ ràng là tối nay cô đã đi vệ sinh một lần rồi, nhưng vài ngón tay anh vẫn không ngừng vuốt ve qua lại ở đó. Cuối cùng, cô chỉ nghiến răng nghiến lợi kiên trì được năm giây, rốt cuộc thì không chịu nổi nữa nên đã tè ra…

Chất lỏng màu vàng nhạt chảy qua bàn tay của Giang Khác Chi rồi hòa vào dòng nước. Tinh dịch màu trắng nổi lềnh bềnh giữa hai chân. Hình ảnh trước mắt làm tim Chung Hi loạn nhịp.

Họ giống như trở thành động vật vậy.

“Không sao đâu.” Giang Khác Chi phớt lờ mọi việc và an ủi cô.

Anh rút nút chặn thoát nước ở bên dưới ra và lấy vòi hoa xuống, sau đó hết sức tỉ mỉ tắm sạch người Chung Hi. Coi bộ anh hài lòng với những gì đã xảy ra.

Thân thể vừa mới đi tiểu xong nên còn đang run run, Chung Hi được anh ôm vào lòng nhưng vẫn đắm chìm trong sự hoài nghi một hồi lâu.

“Cái đồ biến thái này…”