Hi Vọng Vĩnh Cửu

Chương 5: đau đầu




[Sau khi cả nhà ăn xong]

"Aaa no quá" Xuân Hy ngồi ưỡn người trên ghế vỗ vỗ bụng:" xíu phải tập boxing đánh tan cái bụng này thôi"

Văn Cửu đang ngồi lau miệng ngước mắt nhìn cô.

Ba Xuân Hy:"ừ anh xuống dạy boxing cho mấy đứa nhỏ, hihi em dọn giúp anh nha" ông nháy mắt với vợ rồi chạy trốn đống chén dĩa trên bàn.

Mẹ xuân Hy siết chặt nắm đấm:" cái ông này, thiệt tình" cô cầm chén dĩa bưng vào bếp.

Văn Cửu:" để con phụ cô rửa"

Mẹ Xuân Hy:" ôi cái thằng bé này, ai lại để khách rửa bao giờ"

" dạ thôi để con rửa phụ cho, chứ cô rửa có MỘT MÌNH cực lắm ạ" hắn cố tình nhấn mạnh hai từ kia rồi quay lại nhìn cô nhóc đang lười biếng bưng mấy cái ly đi dẹp.

Xuân Hy: xì..

.

.

.

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ xong hết thì cũng là 5h chiều.

" dạ chào cô con về" Văn Cửu đeo ba lô lên chuẩn bị xuống lầu.

"Ấy không ở lại chơi tí à, Xuân Hy chơi với bạn đi con"

"Nó muốn về để nó về đi mẹ ơi" cô nằm dài trên sofa bấm bấm điều khiển tivi

" dạ con cũng phải về bây giờ, tại xíu con cũng đi học thêm" Văn Cửu khách

Sáo , gật đầu với mẹ Xuân Hy rồi đi xuống.

Mẹ Xuân Hy đi qua đá Xuân Hy một cái:" con bé này, bạn bè mà sao con thờ ơ thế hả"

*Xuân Hy ngáp*

Bỗng nhiên cô ngồi bật dạy:" à chết, quên" rồi cô chạy thẳng vào nhà bếp mở tủ lạnh. Lấy 2 cây kem dâu ra rồi chạy một mạch xuống lầu.

" trời ơi khoan về nha " Xuân Hy nghĩ thầm.

___________________

Bên dưới các em học viên đang nghiêm túc nghe chỉ dạy.

" Dạ RÕ, SƯ PHỤ" cả đám đồng thanh

"VĂN CỬU" cô thở hổn hển chạy ra ngoài sân mặc cho bao nhiêu ánh mắt đang dòm ngó.

Văn Cửu đang đứng nói nói gì đó với Anh Xoài. Anh xoài không phải anh ruột của cô, chỉ là một người con kết nghĩa của ba cô thôi. Giờ ảnh đang làm huấn luyện viên phụ với ba ở lò võ.

Từ xa Văn Cửu đã nghe thấy giọng nói quen thuộc kêu mình nên cậu kết thúc cuộc trò chuyện với anh Xoài. Anh Xoài vỗ vỗ lưng cậu mấy cái:"good luck! Hè gặp lại" nói xong anh đi ngang Xuân Hy đi vào dạy võ tiếp.

"Gì mà gấp gáp dữ vậy" Văn Cửu nhìn chân cô không mang gì.

"Nè" cô đưa cậu que kem dâu

Cậu mở to mắt nhìn cô đầy vẻ ngạc nhiên rồi cầm lấy:" sao nay tốt vậy, bình thường tao xin mày có cho đâu , còn chửi nữa chứ " cậu xé vỏ rồi vòng ra sau lưng Xuân Hy ngồi xuống bên thềm.

Xuân Hy cũng ngồi xuống xé que kem mình ra :" thì coi như đáp lễ vụ tôm"

"Phì" Văn Cửu nhìn cười tít mắt, định nói gì đó nhưng lại không nói nữa.

" cười gì, tao là vậy đó, tốt với tao thì tao tốt lại thôi.." cô cuối đầu gặm que kem.



Hơi mát từ trong que kem lan ra cả khoang miệng. Trời hôm nay cũng mát mẻ, gió thổi lai rai từng đợt. Hai người đối vai nhau ngồi ăn kem nhìn đám học viên đi vào tấp nập. Văn Cửu thầm nghĩ giá như ăn mãi mà kem không hết thì tốt. Cảm giác yên bình đến cùng cực!

" ủa không về học thêm à" Xuân Hy hơi buốt răng nên cầm que kem nói chuyện.

" nói xạo đó" Văn Cửu ngửa đầu cười cười:" tại nãy thấy có người không muốn tiếp khách nên lấy lí do tránh làm bác gái khó xử"

"Ò...." tự nhiên Xuân Hy cảm thấy hơi tội lỗi, ngồi im thin thít.

bình thường là đã xù lên cãi lộn một trận với nhau rồi , mà nay sao thấy người kia im ắng quá, thấy lạ:" không chửi à"

" chửi gì" hai người đối mắt nhau.

Văn Cửu nhìn vào sâu trong mắt người kia. Có lẽ trên chỗ họ ngồi có treo đèn nên mắt cô nhìn long lanh lạ thường. Nốt ruồi ngay trên mắt làm người khác muốn chạm vào. Cậu nghĩ gì đó một hồi lâu rồi đáp:" không có gì"

Xuân Hy đá chân cậu:" lắm chuyện"

Ngồi một lúc lâu sau thì Xuân Hy cũng tiễn vị khách ấy về. Cô vào nhà tập boxing với đám đệ tử.

" hú, đại ca vô rồi " thanh niên 1

"Ngồi nói chuyện đón hoàng hôn à" thanh niên 2

"Lãng mạn quá, ước gì-"

*đùng*

Xuân Hy đánh một phát vào bao cát:" hôm nay đứa nào muốn lên sàn đấu với tao?"

*Sàn boxing*

" em em"

" tao"

"Em"

Thế rồi cả lũ kéo nhau qua sàn đấu. Bình thường cô cũng hay lên đấu với mấy đứa này nhưng toàn là bị ép buộc. Tại cô làm biếng mà tụi này cứ đòi tỉ thí với cô. Om sòm cả lên xong ba cô mới lôi đầu cô lên đấu. Riêng hôm nay cô muốn sắp xếp lại mấy cái bữa giờ. Từ sau khi lên cấp 3 tới giờ, cô với Văn Cửu hình như đang rối rối ở đâu đó. Đặc biệt là do cái nhóm chat otp kia làm cô đau hết cả đầu. Vốn cô và hắn chỉ là bạn bè bình thường có chút thân hơn bình thường chút thôi mà....

Cô vừa nghĩ vừa đeo nón bảo hộ, quấn băng tay rồi đeo găng tay boxing.

Nếu khi đi thi đấu thì sẽ tính điểm. Nhưng đây là sân chơi của cô nên cô đã ra một luật mới. Đứa nào đầu hàng thì mới hết trận. Đánh đến khi nào hết chịu nổi thì thôi. Ban đầu ba cô không chấp nhận cái luật này. Vì không phải ai cũng trâu bò như cô. Nhưng sau khi coi tụi nó đấu với cô thì ba cô cũng coi đây là rèn luyện thể chất, sức chịu đựng cho đám học viên.

Đối thủ đầu tiên lên sàn hôm nay với cô là một thằng nhóc lớn hơn cô 1 tuổi. Là cái thằng cứ luôn miệng kêu cô là đại ca đại ca. Nó tên Triết Vũ. Cậu đã tập ở đây từ hồi còn nhỏ xíu. Quen biết với Xuân Hy từ lâu.

" nay đại ca nhìn có vẻ hăng hái ghê nha" Triết Vũ khởi động làm nóng người.

" ờ, nên là mày né cho lẹ đi" Xuân Hy xoay Xoay cổ tay.

Round one

Trận đấu được diễn ra với sự quan sát của các học viên và các huấn luyện viên. Mỗi lần cô ra sân là số người bỏ tập , qua sàn đấu coi rất nhiều. Vì đối với họ đây là một buổi học thực tế.

Vừa bắt đầu, Triết Vũ thả ngay một đòn JAB. Xuân Hy nhanh chóng né và phản đòn bằng một cú đấm móc từ bên phải khiến Triết Vũ không kịp trở tay mà ăn trọn cú đấm. Nhưng tại đây, Triết Vũ luôn được kêu với cái tên thân thương là Vũ lì đòn.

*JAB: cú đấm thẳng*

Bởi thế nên trận đấu của hai người lúc nào cũng lâu, phải nói là một 9 một 10.

Trận đấu diễn ra tầm 10 phút thì vẫn chưa thấy dấu hiệu dừng lại. Cứ 3 phút là huấn luyện viên sẽ cho nghỉ 1 phút giữa hiệp. Sắc mặt của Xuân Hy khi thi đấu luôn nghiêm túc và không cảm xúc. Rất lạnh, khiến cho đối thủ phía trước mặt không biết cô đang nghĩ gì, lượt ra đòn sẽ bắt đầu ở đâu và khi nào. Đây là một cách đánh đòn tâm lí mà Xuân Hy đã được ba dạy từ nhỏ.

Giờ trận đấu đã tới phút 15. Cả hai cũng bắt đầu thở khó khăn hơn. Một người chịu đòn quá trâu, một người né đòn quá lẹ. Đây là một trận đấu cần sức tập trung lên mức 100%. Những người quan sát trận đấu thì ai nấy đều thấy hồi hộp.

Triết Vũ bỗng tăng tốc né, Xuân Hy vẫn bình tĩnh ra đòn. Triết Vũ dơ tay phải đánh đòn thẳng rồi dùng tay trái móc thẳng vào mặt Xuân Hy. Xuân Hy lộ nét bất ngờ hiếm lạ. Bỗng tay của Triết Vũ dừng lại cách mũ bảo hộ của cô vài centi. Anh bị hẫng một nhịp, ngơ ra trước gương mặt của người trước mặt. Vì sự thiếu sót đó mà Xuân Hy trở tay thúc từ dưới vào giữa ngực hắn . Triết Vũ ôm ngực gục người xuống .

" ha ha, ác thật đấy" cậu gượng cười:" tao thua, không bao giờ thắng mày được hì"

" đã trên sàn đấu thì đừng do dự" cô lạnh lùng đi lại đưa tay đỡ cậu lên.



Mọi người vỗ tay cho trận đấu hơn 20 phút này. Rồi sau đó mấy trận kế tiếp thì như đánh bot. Không trận nào quá 5 phút. Mấy đứa newbie cầm cự không nổi mà xin đầu hàng. Mấy người dày dặn hơn tí thì nhắm mình trụ không nổi là rút lui trước khi té đập mặt.

*newbie: người mới*

.

.

.

Xuân Hy đang ngồi nghỉ bên dưới sàn đấu. Do mệt quá nên cô nghỉ không đấu nữa, để mấy đứa nó tự đấu với nhau.

" hôm nay chị Hy ngầu thiệt đó"

" đúng rồi, bình thường sư phụ kêu bả lắm bả mới lên đấu. Mà đấu cũng 5 trận là cùng. Nay tận 15 trận , trâu thật" cậu thanh niên cảm thán

" coi mà nổi hết da gà, con gái mà cỡ này"

Nghe được khen nên Xuân Hy ngồi nghỉ vểnh vểnh mũi nghĩ: Tao mà!

" cầm" Triết vũ đứng trước cô lúc nào không hay. Đưa chai nước lạnh cho cô.

" cảm ơn" cô cầm lấy mở uống nửa chai.

Cậu ngồi xuống kế cô, nhìn nhìn cô uống nước:" đại ca ngầu quá đi"

" khụ khụ" cô sặc nước nhìn tên ngồi kế.

"Uống từ từ thôi" cậu xoa xoa lưng cô

Xuân Hy bắt lấy tay cậu quăng đi :"được rồi" cô đóng nắp chai rồi nghiêm túc nói :

" sao hồi nãy không đánh"

" chả biết"

" tao đang nghiêm túc"

Triết Vũ xoay qua nhìn người kế bên. Người mà anh đã hằng đêm thầm thương trộm nhớ. Nhưng cậu vẫn luôn trong vỏ bọc của bản thân, luôn hèn nhát không dám thừa nhận, hèn nhát nhìn người mình thương bấy lâu bên một người khác mà không thể làm gì ngoài ủng hộ. Với tư cách là một người bạn?

Cậu im lặng một hồi lâu rồi mở lời:"mày với thằng hồi chiều, thằng tên gì ấy -"

" Văn Cửu" cô mở miệng nhắc

"Ờ ờ Văn Cửu, mày với nó là người yêu?"

" không" cô không một chút ngặp ngừng đáp:" bạn khá thân thiết, chắc vậy"

" à..." cậu vui thầm trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thường

" mà... hình như tao với nó có gì đó ấy ấy thiệt" Xuân Hy gãi gãi đầu cười cười

Triết Vũ không tin vào tai xoay qua nhìn người nọ đang nói:" tao không biết nữa, tự nhiên lên cấp 3 cái mọi thứ rối tung. Cấp 2 cũng có nhưmg cũng đỡ hơn.Tao với nó bị mấy người trong trường ship. Ý là ghép đôi theo kiểu yêu đương ấy" cô ngập ngừng giải thích

Triết Vũ nhìn cách cô nói , trong lòng cảm thấy mất mát một thứ gì đó rất khó tả:" ừm , tao thấy mày với nó cũng hợp " cuối cùng cậu chỉ rặn ra được một câu như thế.

" xì xì xì mày cũng như đám người đó" lông mi cô dài, tóc thì xù nhìn rất mềm. Hai má bánh bao lúc giận dỗi nhìn rất mềm mại, khiến cho người khác chỉ muốn chở che.

Cậu muốn nói ra tâm ý của mình. Không cầu mong một mối quan hệ , chỉ ích nhất cậu có thể giải bày nỗi lòng của mình, giải tỏa đi phiền muộn trong trái tim.

" ờm-"

" XUÂN HY" mẹ cô đứng ngay cầu thang kêu cô.

"DẠ" cô đứng dạy, xoay người định đi thì khựng lại:" đi trước, mai gặp" cô cười mỉm rồi xoay đi.

Thật đẹp nhưng vốn không thuộc về mình...