Ngài ấy nói cái quái gì vậy?!–––––là những gì Goblin nghĩ trong đầu khi nhìn trộm mọi người từ một góc khuất.
Cậu ta đã lặng lẽ theo dõi mọi sự từ lúc Cecilia nhảy xuống ban công.
Và kết quả, cậu ấy hiểu lầm là Cecilia thích anh hùng.
“Vậy đúng là hai người họ yêu nhau rồi…”
Goblin thì thầm.
Khoảng cách giữa cậu ấy và mọi người là khá xa, nhưng tiếng thì thầm đó đã lọt vào tai anh hùng, Oliver.
–––––Thuộc hạ của Cecilia nói vậy rồi thì chắc chắn không sai được.
Cuối cùng Cecilia đã mở lòng với anh. Anh ta cảm thấy vui vẻ tới mức không kiềm chế được. Tối nay Goblin có thể nấu xôi đậu đỏ rồi đó.
–––––Nhưng nếu vậy, thì vấn đề duy nhất còn lại là cô nàng này (Elna).
Đáng lẽ cô ta không nên phát ngôn lung tung như anh sẽ sớm ghét bỏ Cecilia và khiến Cecilia khó chịu. Dù em ấy mới bắt đầu chịu mở lòng với anh, nhưng nếu em ấy lại né tránh anh thì anh biết làm sao đây.
Và đương nhiên, sự thật là Cecilia chưa mở lòng với Oliver tí nào…
“Elna, không được nói với Cecilia mấy chuyện tào lao như tôi chán ghét em ấy.”
“………! Nhưng, Oliver có hẹn hò với cô gái nào được lâu đâu!”
“Huhm? Hẹn hò lâu mau gì, trước giờ tôi còn chưa từng đi chơi hay thích cô gái nào.”
Hành động của anh thường khiến mọi người hiểu lầm là anh đang đang hẹn hò với ai đó. Đúng là anh từng qua lại với các cô gái, nhưng đó chỉ là do họ tự động bám lấy anh ta.
Cecilia mới là người đầu tiên anh thực sự để mắt tới.
“Ah, giờ nhớ lại…”
“…………..?”
Khi Oliver quả quyết mình chưa bao giờ thích mấy cô gái, anh chợt nhớ ra gì đó và quay sang nhìn Cecilia.
Cecilia ước gì anh ta thôi phát ngôn gây sốc đi, nhưng Oliver đang định nói chuyện với cô nên cô ấy không né được. Dù sao anh ta cũng đang bế cô mà.
“––––––Cecilia là người đầu tiên, được nghe tôi nói tiếng yêu.”
“…..!”
Nở một nụ cười tươi rạng ngời như ánh dương, Oliver dùng tay phải đang rảnh rang xoa đầu Cecilia.
Cô ấy bỗng nhiên đỏ mặt và run lên một cái.
Cử chỉ đó quá đỗi đáng yêu khiến lòng Oliver nhộn nhạo lên.
––––––Ah, em ấy dễ thương chết mất.
Nghĩ lại thì Goblin đã hoàn toàn xem họ như một đôi tình nhân, nên Oliver cảm thấy anh cần phải làm gì đó với ngôi nhà.
Giờ hai người ở chung phòng luôn được không nhỉ? Mình phải xây lại phòng tắm gấp. Phải tìm một nơi thích hợp cho lễ cưới. Suy nghĩ của Oliver đang chạy hệt như chó dại.
––––––Mình, không chờ nổi nữa.
“Ceccily, vào trong nhà thôi.”
“Eh…..?”
“Kh, Oliver?!”
Dĩ nhiên Elna đã cố ngăn Oliver – người đang quay lưng lại chuẩn bị vào trong nhà, nhưng anh ta vẫn bước đi tỉnh rụi như thể không nghe thấY tiếng cô ấy gọi.
Nhìn hai người kia đi khuất khỏi tầm mắt, Sora hối hận thở dài: “Haaaa….”
––––––Mình muốn gặp Quỷ vương-chan thêm một lúc nữa mà.
Hiện giờ Sora lấy tư cách là anh hùng để tới đây, anh không thể tùy tiện gọi Cecilia là “Quỷ vương-chan” được.
Nếu chuyện anh là bạn bè với Quỷ vương bị lộ, anh sẽ không thể đến đây với cái vỏ bọc là “làm việc” và sẽ bị cắt lương.
Anh muốn né tránh chuyện đó càng nhiều càng tốt.
Oliver đã phản bội hoàng gia rồi, Sora mà nối gót theo anh ta nữa thì không hay chút nào.
“Uhm, dù sao chúng ta vẫn quay lại đây được mà.”
“Sora, cậu vô tư lự quá đấy… Elna nữa, từ bỏ Oliver và tìm một người khác đi.”
Nhìn Sora quay lưng bỏ đi, Elna cắn chặt môi.
Dù cô đã ôm mối tình này bao lâu nay. Tình cảm của cô vẫn không thể chạm tới trái tim Oliver. Ngược lại anh ấy còn chọn Quỷ vương ngay trước mặt cô.
––––––Từ giờ, mình phải làm gì đây.
Những cảm xúc u ám cuộn lên trong lòng Elna.
Buồn bã lắc đầu, cô ấy rời khỏi dinh thự của Oliver với khuôn mặt đẫm nước mắt.
««««««
“E,Er! Thả tôi xuống…”
“Tại sao?”
“………!”
Sau nhóm anh hùng, thì đến lượt Cecilia phải đối mặt với cơn khủng hoảng lớn nhất cuộc đời mình.
Oliver cứ bế cô trên tay và từ chối không chịu thả cô xuống, mặc kệ cô ấy nói gì đi nữa thì anh ta đều xem như bỏ ngoài tai.
“Ah, đúng rồi, Cecilia này.”
“………?”
Nghe Oliver gọi, Cecilia đột nhiên có linh cảm xấu.
“Anh sẽ để em có phòng riêng như cũ, nhưng chúng ta ở chung phòng cũng không sao hết phải không?”
“?!”
Thậm chí Cecilia còn chẳng muốn tìm hiểu xem tại sao anh ta đột ngột nói vậy.
Tuy ngay cả Cecilia vốn chậm tiêu cũng hiểu lí do. Hành động ban nãy của cô vốn dĩ hết sức ngu ngốc.
––––––Anh ta giận vì mình đã cắt ngang sao? Không. Là vì, mình đã ôm tay anh ta…
Chắc là anh ta cảm thấy mình bị uy hiếp vì bị Quỷ vương, Cecilia ôm tay.
Cecilia cho rằng Oliver muốn ở chung phòng với cô để giám sát hòng ngăn cô đâm sau lưng anh ta.
“Đừng nhìn anh bằng nét mặt đáng yêu như thế. Anh sẽ không cầm lòng nổi mất.”
“……….Uhm.”
Thấy hình bóng mình hiện lên trong đôi mắt bối rối của Cecilia, niềm vui đang đè nén trong lòng Oliver liền vỡ òa.
Nhấc bổng Cecilia lên, anh ta vùi mặt vào cổ cô ấy và ấn một nụ hôn lên đó.
–––––––Giọng của em ấy thật dễ thương, mùi hương trên người em ấy lại càng ngọt ngào….
Những suy nghĩ vơ vẩn trong đầu Oliver, mách bảo anh sẽ không bao giờ nỡ rời xa Cecilia được nữa.
“Nè, Cecily.”
“….. Là, Cecilia…”
Oliver nghe có vẻ rất hạnh phúc khi gọi Cecilia là Cecily.
Cecilia vẫn sửa lời anh ta như thường lệ, nhưng hai vành tai cô gái đang đỏ bừng lên.
Xem ra anh hùng sẽ còn trồng cây si Quỷ vương dài dài…
-HẾT-