Hẹn Ước Đơn Phương

Chương 39: Liễu Thanh Giang




Khám sức khỏe tổng thể sao?

Sở Vận Hoa đột ngột chuyển qua chủ đề này khiến cho Giản Yên bất ngờ, phản ứng không kịp. Không khí trong xe chìm trong yên lặng, chừng vài phút sau khi cô đã thật sự bình tĩnh, trí nhớ dần quay về thời điểm đêm hôm đó, khi người đàn ông này yếu ớt gục đầu vào vai cô mà khổ não cất giọng.

Trái ngược với sự tránh né ngày đó, hiện tại cô chỉ cảm thấy thương Sở Vận Hoa nhiều hơn! Thế nên, hi vọng bí mật mà cô sắp tiết lộ sẽ là món quà thật lớn để bù đắp những tổn thương mà anh đã khổ tâm gánh chịu.

“Vâng!”

Giản Yên rành rọt trả lời, ngón tay cô khẽ luồn lách, cùng bàn tay của Sở Vận Hoa đan chặt vào nhau.

Trái tim vô thức rung lên nhè nhẹ. Cuối tuần sau tới lịch khám thai định kỳ, xem ra đây chính là lúc thích hợp nhất để báo cho anh biết tới sự tồn tại của bé con.

Thấy Giản Yên dễ dàng hợp tác như vậy, Sở Vận Hoa cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Chỉ có đích thân đưa Giản Yên đi khám, rõ ràng tình

trạng sức khỏe của cô rồi anh mới bắt đầu vạch ra được những dự định sắp tới cho cả hai.

0O0

Buổi sáng hôm nay khá nhiều việc nên khi Giản Yên xuống tới căng tin ăn trưa đã gần mười hai giờ. Cô bưng suất cơm ngồi xuống một vị trí kín đáo, định sẽ nhanh chóng giải quyết chiếc bụng đói rồi tranh thủ lên phòng nghỉ ngơi thì phía đối diện cũng vừa vặn có người đặt khay cơm xuống.

Giản Yên ngẩng đầu, thấy người đến là Liễu Thanh Giang – nhân viên bên phòng tổng đài liền mỉm cười, thân thiện chào hỏi:

“Cậu cũng ăn muộn vậy sao?”



“ừm!” Liễu Thanh Giang mệt mỏì cầm ly nước uống một ngụm, giong nói đầy vẻ ảo não. “Mình đau đầu, định không xuống đâu nhưng vì còn uống thuốc nên phải cố gắng ăn một chút!”

‘Vậy cậu mau ăn rồi lên nghỉ ngơi đi!”

Giản Yên vội vàng giục Liễu Thanh Giang, bản thân cũng bắt đầu cúỉ xuống dùng bữa. Quan hệ của hai người chỉ ở mức quen biết, nên bầu không khí chẳng mấy chốc lại trở về trạng thái yên tĩnh.

“Cậu… mình nghe mọi người nói, cậu có

bạn trai rồi đúng không? Dạo gần đây anh ta ngày nào cũng tới công ty đón cậu lúc tan tầm. ĩf

Sự xuất hiện dều đặn của Sở Vận Hoa khiến cho cả công ty luật Trí Dương đêu mơ hồ đoán được, khả năng cao đây chính là bạn trai của một trong những cô gái có nhan sắc xinh đẹp nhất nơi này.

Sở Vận Hoa ngoại hình nổi trội, không những vậy còn lái tới xe sang có giá trị gấp mười lần chiếc ô tô mà Giám đốc điều hành công ty của họ đang sở hữu, quả thực càng khiến cho sự hiếu kỳ càng tăng lên gấp bội.

Vì không phải lần đầu được hỏi về vấn đê này nên Giản Yên cũng thẳng thắn trả lời:

“Anh ấy học cùng khóa lớp cấp ba với mình!”

Nói như vậy một công đôi việc, mọi người sẽ chẳng phải tiếp tục hỏi hai người quen nhau trong hoàn cảnh nào nữa. Truyện Đông Phương

“Chúc mừng cậu nhé!” Liễu Thanh Giang tươi cười, núm đồng tiền nhỏ ẩn hiện nơi gò má trắng hồng. “Hai người rất đẹp đôi!”

Giản Yên gật đầu mỉm cười, Liễu Thanh Giang dứt lời cũng vội vã nuốt xuống mấy

miếng cơm. Sau đó cô ta đứng dậy, nói rằng muốn lên trên phòng nghỉ ngơi rồi nhanh chóng rời khỏi căng tin.



Liễu Thanh Giang vừa uống xong thuốc, đang định ngả người nằm xuống thì điện thoại trên bàn rung lên liên hồi. Cô ta nhăn mày khó chịu cầm lấy, thấy người nhắn tin đến là Phùng Cẩn Mai thì sắc mặt mới hoà hoãn dịu đi.

“Giang à, cậu có bận không? Nói chuyện với mình chút đi. Mình đang chán quá!”

Phùng Cẩn Mai là bạn lớp Đại học của Liễu Thanh Giang. Quan hệ của hai người khá thân thiết, thường xuyên gặp mặt ăn uống, dạo phố cùng nhau.

Ngón tay Liễu Thanh Giang lướt như bay trên màn hình cảm ứng, nhanh chóng nhắn tin lại.

“Sao vậy? Có chuyện gì cứ nói mình nghe!”

Nhờ mối quan hệ tốt với Sở Vận Hoa nên Phùng Cẩn Mai vừa tốt nghiệp ra trường đã được giới thiệu làm thư ký cho Sở Thiên Nhuệ. Cũng vì thế mà ả ta vô cùng đắc ý, chỉ cần dùng một vài thủ thuật nhỏ đã khiến cho người người đồn lên đoán xuống, một mực coi cô ta là bạn gái của con trai thứ ông chủ tập đoàn, vị thế cũng từ đó cao lên không ít, chả một ai dám

ngu ngốc đắc tội.

Thời gian đầu tiếp xúc với Sở Thiên Nhuệ, Phùng Can Mai đã gần như bị sự xuất chúng cũng tài giỏi của anh cuốn hút. Nhưng cứ nghĩ đến Bạch Đồng ma quỷ kia cô ta lại run rẩy sợ hãi, nên ý nghĩ điên rồ vừa nhen nhóm xuất hiện đã nhanh chóng bị dập tắt từ trong trứng nước.

Gần đây, mọi người trong tập đoàn truyền tai nhau rằng, ông nội của Sở Vận Hoa lâm bệnh nặng tưởng không thể qua khỏi nhưng vì sự xuất hiện của hai cháu dâu tương lai mà xuất hiện kỳ tích, sự kính nể đối với Phùng cẩn Mai ngày càng tăng lên gấp bội.

Trong khỉ đó sự thật chính là, dù được mang tiếng người trong cuộc nhưng cô ta lại chẳng hề biết chuyện gì đang xảy ra nữa.

Thế nên Phùng cẩn Mai chẳng còn cách nào khác ngoài việc hỏi thăm tình hình của Giản Yên thông qua Liễu Thanh Giang. Cô ta mượn cớ nói vu vơ qua loa cho xong chuyện của mình, sau đó liền làm như bỗng dưng nhớ ra, quay sang hỏi chuyện của Giản Yên:

“À, không biết tình hình cô bạn cùng khoá cấp ba của mình ở công ty cậu dạo này thế nào?”