Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 1088: Kinh hiện năng lực nhìn xuyên tường




"Không an tĩnh được, lúc ấy liền không nên bởi vì tò mò đi ra ngoài."

Giọng nói lạnh lùng của Hạ Lẫm khiến tôi lạnh gáy.

Tôi nhìn anh chằm chằm không nói nên lời, nhún vai, không thể nhấc nổi chút sức lực nào.

Hạ Lẫm nhìn ta thế này, nhíu mày, không để ý tới ta, cứ như vậy đi về phía trước.

"Hạ Lẫm, anh ta đi đâu vậy? Chúng ta không có tìm tin tức."

Nhìn thấy Hạ Lẫm rời đi, trong lòng trở nên hồi hộp, vội vàng đi theo, nhưng không hiểu anh đã đi đâu.

Ta quay đầu, nghi hoặc nhìn Tiết Phong.

Tôi không hiểu điều đó, chỉ khi tôi muốn hỏi một câu, nhưng TP đã đến cửa sau của đồn cảnh sát.

Cửa sau của đồn cảnh sát là cánh cổng sắt kín mít, suốt ngày đóng cửa.

Bởi vì cửa đóng then cài cả ngày, ở cửa sau cũng không có người canh giữ, có hai camerra, nhưng Hạ Lẫm cùng Tiết Phong trực tiếp cắt đứt đường dây, làm cho hai thứ này trong nháy mắt mất đi công năng.

Tôi ngạc nhiên theo dõi hành động của họ.

"Hai người lại làm gì?"

Hạ Lẫm cùng TP sẽ không làm chuyện này vô cớ, luôn có lý do.

Tôi không nghi ngờ rằng hành vi của họ là sai, nhưng thay vào đó tôi hỏi mục đích của họ có liên quan đến cuộc điều tra hay không.

Nhưng dù thông minh đến đâu, cũng không ngờ rằng Hạ Lẫm và TP lại phá hủy camera để lẻn vào kho lưu trữ tìm hồ sơ của năm.

Trước khi những người ở đồn cảnh sát nhận ra sự hư hỏng của camera, ba chúng tôi lẻn vào bằng cửa sau.

Nhưng mà ta không ngờ là ta đi theo Hạ Lẫm, còn thật sự đi theo Hạ Lẫm.

May mắn thay, tôi tìm thấy cửa của phòng lưu trữ, và đáng buồn là cửa đã bị khóa.

Coi ta chuẩn bị gõ cửa thời điểm, lỗ tai ta khó được mẫn tuệ nghe được có chạy tới.

Tôi vội vàng nấp vào trong góc, nhưng tình cờ nghe được hai cảnh sát trẻ vào phòng hồ sơ nhắc đến vụ nhiều người vào phòng ba năm trước ở Điền Trà Trăn.

"Thành ca, ta nghe nói lần này toái thi án hai tên người chết đều từng bị bắt giữ vào tù qua, một năm trước mới được phóng thích, bị bắt nguyên nhân tựa như là cùng một chỗ án, ngươi nói cái này toái thi án có phải là cùng kia bản án có liên quan? Tên kia nữ thi thân nhân đến báo thù?"

Edit by Như Oanh

Người cảnh sát trẻ tuổi này có vẻ là một fan hâm mộ của truyện trinh thám và sách khoa học viễn tưởng, và những ý tưởng của anh ấy rất rõ ràng.

Nghe thấy một vài từ khóa về vụ xác chết và một phụ nữ kiểm tra an ninh khác, tôi bám vào tường một cách cảnh giác và lắng nghe cẩn thận, kẻo bỏ sót bất kỳ từ khóa nào.

"Đại Hùng, anh nghĩ thế nào? Đọc quá nhiều tiểu thuyết. Nạn nhân trong vụ án tương tự ba năm trước là cô nhi, không có người nhà. Cô ấy cũng là một cô gái nghèo, rất khổ sở, cô ấy mới ngoài hai mươi tuổi gì đâu, vừa nghĩ tới đây là nhất thời xúc động, OK, đội phó để chúng ta nắm thông tin, thuận lợi đi thôi. "

Tôi có thể nghe thấy tiếng thở dài của người cảnh sát cách bức tường vài tuổi.

Càng nghe lời họ nói, tôi càng cảm thấy vụ án 3 năm trước có liên quan đến vụ án tử thi này.

Một khi tôi cảm thấy chắc chắn trong lòng, tôi đặc biệt háo hức tìm hồ sơ để chứng minh suy đoán của mình.

Sự dự đoán của hồ sơ vượt xa sự thật rằng họ đã thua Hạ Lẫm.

Tôi kiên nhẫn đợi cho đến khi hai người cảnh sát bỏ đi, rồi tôi định đi thật chậm ra cửa, cố gắng vào phòng hồ sơ.

Cửa phòng hồ sơ của đồn công an sử dụng ổ khóa kết hợp, có ổ khóa bằng tay để bảo vệ kép.

Tôi đã làm việc chăm chỉ, nhưng nó vẫn không mở.

Ngay khi tôi bắt đầu mất tự tin, một điều mà tôi không thể tưởng tượng được đã xảy ra.

Tôi nhìn chằm chằm vào lỗ khóa và đột nhiên có thể nhìn thấy tình hình trong phòng lưu trữ thông qua cánh cửa vì một lý do nào đó.

"Đây, đây là tình huống ở phòng trong?"

Tôi ngạc nhiên che miệng, ngạc nhiên nhìn dãy giá sách được sắp xếp có trật tự trong phòng.

Ngạc nhiên làm sao tôi có thể nhìn thấy tình hình trong nhà.

Để chứng minh khả năng quan điểm của mình trong sự hoài nghi, tôi quay đầu lại và nhìn vào những nơi khác.

Điều khó hiểu là khi tôi lảo đảo nhìn sang chỗ khác thì mắt vẫn như thường.

Tôi quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào phòng lưu trữ, và kỳ lạ thay tôi có thể nhìn thấy đồ đạc trong phòng lưu trữ một lần nữa.

Điều này thực sự không thể tin được.

Nó làm tôi ngạc nhiên hơn là sức mạnh tinh thần của tôi tăng lên đột ngột.

Sự ngạc nhiên ở góc nhìn tốt hơn những gì tôi muốn khám phá hồ sơ.

Ta tận dụng gian hàng khả năng phối cảnh, vội vàng đem thời gian điều tra tình huống trong phòng vụ án, có thể có thể nhìn ra vị trí của hồ sơ.

Tuy rằng không vào được nhưng vẫn có hai chuyên gia Hạ Lẫm và TP giúp đỡ.

Có nhiều kỹ năng hơn, tôi nghĩ đó là một điều tốt.

Cho đến khi tôi cuối cùng tìm thấy vị trí của tập tài liệu, mắt tôi đau đến mức gần như mù.

Khi Hạ Lẫm và TP tìm được tôi, đôi mắt của tôi thoáng chốc đã mù.

Sau khi Hạ Lẫm nhận thấy ánh mắt của tôi không tốt, anh ấy chất vấn tôi ngay tại chỗ.

"Mắt em bị sao vậy?"

Lúc đầu, tôi còn do dự trả lời, nhưng dưới áp lực của Hạ Lẫm, tôi lập tức nói hết mọi chuyện.

“ "Năng lực nhìn xuyên tường?" Hạ Lẫm hiển nhiên không ngờ tôi có thể tìm được kỹ năng như vậy.

Cùng Tiết Phong sững sờ một hồi, anh tiến lên kiểm tra kỹ lưỡng mắt của ta, sau đó đưa cho ta một viên thuốc.

"Việc sử dụng mắt quá nhiều sẽ dẫn đến mù lòa trong thời gian ngắn. Cô là dùng tới làm gì rồi?"

Tôi lúng túng giải thích rằng đó là để xem nơi các hồ sơ đang được sắp xếp.

Tôi thậm chí còn nói với Hạ Lẫm và TP về vụ án mà hai người cảnh sát nói trước đây.

Hạ Lẫm nghe nói là liên hợp giữa nữ tử và án thi thể, lập tức phối hợp với TP mở ra ổ khóa liên hợp và ổ khóa ở tầng thứ hai.

Edit by Như Oanh

Mắt tôi dần dần lấy lại sự trong sáng, tôi kinh ngạc nhìn chằm chằm HL và TP khi bước vào phòng lưu trữ.

Không thể không nói, hai người kia không phải hạng người bình thường.

Ngay cả mật khẩu của đồn cảnh sát cũng có thể giải được, và họ biết mình có tay nghề cao như thế nào.

Nếu Không biết, còn nghĩ họ sinh ra là những tên trộm.

"Hồ sơ đó ở vị trí đó."

Ngay khi bước vào phòng lưu trữ, tôi đã chỉ vào vị trí của hồ sơ.

Hạ Lẫm nhanh tay nhanh mắt tiếp cận vị trí hồ sơ.

Hạ Lẫm nhanh chóng đọc xong hồ sơ ngay khi tìm được, cuối cùng còn lấy điện thoại ra chụp ảnh ghi nhanh, sau đó đặt lại chỗ cũ.

"đi."

Hạ Lẫm gọi tôi và Tiết Phong, nhanh chóng rời khỏi phòng hồ sơ, khôi phục nguyên trạng khóa cửa, rời khỏi đồn cảnh sát.

Ba người chúng tôi một mình trở lại phòng khách hai phòng ngủ, tôi lo lắng về vụ án, vừa vào đến phòng khách liền hỏi về hồ sơ.

"Thế nào? Vụ án này có liên quan đến Lương Khải Minh người chết trong vụ án tử thi sao?"

Tôi vẫn chưa quên góc tường mà tôi nghe được từ bên ngoài kho lưu trữ.

Hai cảnh sát đã nói về mối liên hệ giữa hai người, tôi hỏi Hạ Lẫm một lần nữa, chỉ để xác nhận lại tính xác thực trong lời nói của họ.

Nghe được câu hỏi lo lắng của tôi, Hạ Lẫm chậm rãi quay đầu về phía tôi, ánh mắt rất nghiêm túc.

"Đúng vậy, có mối liên hệ, sự kết nối không chỉ là một hai điểm."