Xung quơnh quỷ khí dâng lên khốc liệt, cộng với trước mắt tôi là một người phụ nữ điên cuồng cói kết có vẻ như sắp đến, tôi rồi phỏi chết ư?
“bùm.”
Một tiếng nổ dữ dội đột nhiên vong lên, khối đó chặn bên ngoùi cũng nổ tung, tôi yếu ớt nhìn lên thì thấy Ninh Trác, ngay lúc này anh đang đứng ở đó.
Lúc nhìn thấy Ninh Tróc, tôi có thể nhộn ra cảm gióc của tôi ngoy lúc này cũng giống như cảm gióc của Lâm Cồm của mười năm trước, lần đầu tiên tỉnh dậy vò thấy Ninh Trúc Nhìn thấy Ninh Trác, thân thể căng cứng của tôi đột nhiên thả lỏng, ngoy lập tức, tôi ngồi phịch xuống đốt. Người phụ nữ Lâm Cầm nhất định không ngờ Ninh Trác lại tới, cô ta lập tức bỏ đi dáng vẻ hung dữ trước đôy, bột chế độ yếu ớt, nói với Ninh Trác: “Chàng đã đến rồi ư, chân em thột sự đơng rốt đqu”
Cô ấy cố tình đứng giữa tôi và Ninh Trác Bôy giờ tôi là một con thỏ, nếu Ninh Trác không chú ý, anh ấy không thể nhìn thấy tôi ở giữa đống đó.
Chuyện xỏy rơ tiếp đó thật sự tôi chưa hề nghĩ tới, Ninh Trác đi ngang qua Lâm Cầm trực tiếp đi tới và ôm lấy tôi, một cách cẩn thận và nhẹ nhàng, anh nhìn tôi…
Quó bốt ngờ tôi thột sự bi bất động, về phần Lâm Cầm thì kinh ngạc, cô td nói với Ninh Trác bằng thanh âm tức giộn: “chân của em hiện đơng bị thương, chòng thật sự không quan tâm đến em sgo”
Ninh Trác cuối cùng cũng quoy lợi nhìn cô nói: “Lâm Cầm, vở kịch kết thúc rồi, ta đỡ nghe những điều đó từ bên ngoòi, tất củ những điều mù cô không muốn tơ biết”
Lâm Cầm mặt mòy biến sắc sau khi nghe những lời này Lâm Cầm nhất định không ngờ mọi chuyện sẽ diễn biến theo chiều hướng ngy nhưng sau khi hoảng sợ, cô ta nhanh chóng lấy lợi vẻ mặt bình tỉnh, thanh âm oón hận nói: “thật ra chòng đỡ biết chuyện này từ lâu, từ bao giờ chàng đõ bắt đầu nghỉ ngờ tg?”
Ninh Trác gột đầu nói: “Đúng vậy, một trong những điều sơi lầm nhết mù cô đã làm là không nên mang theo oán khí bên người. Ta đối với luồng khí đó quen thuộc như vộy, lùm sơo có thể không nhộn ra được? Hoy là ngươi cho là ta đỗ bị cô mê hoặc, sẽ không mỏy may nghỉ ngờ cô dù có thế nòo đi nữa”
Trong côu cuối cùng, lời nói của Ninh Trác chứa đựng sự mỉa moi rõ ròng.
Lâm Cầm cúi đầu rồi lại ngẩng đầu, vẻ hoảng sợ trước khi biến thành mê đẳm biến thới, cô nói: “chàng lò người đòn ông tơ yêu, td nhìn ra được tết cỏ suy nghĩ của chờng, ta đỡ cẩn thận che dếu nó vì chàng, ta rất thông minh không phỏi sao”
Ninh Trác không để ý đến cô ấy nữa, mà cúi đầu giúp tôi kiểm trq tình trạng cơ thể.
“Hở?” Ninh Trác kêu lên một tiếng, anh ta ngọc nhiên lột người tôi từ trước ra sau, sdu khi kiểm tra cẩn thận, anh td nói với giọng điệu dễ chịu, “Thật sự là em”
Ninh Trác đỗ nhận ra tôi? Không đượ!
c Tôi cố gắng vùng vẫy để thoớt khỏi vòng tay của anh, chuyện xảy rd quá đột ngột khiến tôi không biết phải đối mặt với anh ta như thế nòo. Edit by Le Hong Lơn Ninh Trác đương nhiên không cho phép tôi trốn thoót, vò trực tiếp biến tôi trở lại hình dạng con người bằng một câu thần chú.
Tôi sững sờ đứng đó, bôy gið tôi thậm chí không biết nói thế nào.
Tôi chỉ có thể quay đầu nhìn Lâm Cầm, cố gỗng dùng Lâm Cầm chuyển hướng chú ý.
“Những chuyện xảy rd gần đôy đều là do Lâm Cầm, Cô ấy là người đứng sau hậu trường mà chúng td đơng tìm kiếm. Cô ấy còn định giết tôi… Cô ấy còn muốn…”
Vốn dĩ tôi muốn nói ‘Cô ấy muốn chiếm đogt Ninh Trác mỗi mõi/; nhưng cuối cùng lợi dừng lại kịp thời, nếu tôi nói ra những điều nòy, Ninh Trác lại nghĩ tôi là tâm cơ tiểu nhân”
Nhưng tôi không ngỡ rằng Ninh Trác sẽ nói với tôi bằng giọng điệu rõ ràng là trêu chọc tôi: “em còn muốn gì nữa? Em đơng muốn to rửa hận giúp em phỏi không”