Chúng tôi ở cung điện Xà nữ thêm một vài ngày nữa Công chúa Đóa Nhã hiện giờ có lẽ thực sự rốt thích Họ Lẫm, về phần nữ hoàng thì bà ấy đối xử với chúng tôi vô cùng lịch sự, thậm chí bà còn yêu cầu Đóa Nhố đưa chúng tôi đi tham quơn ở khắp nơi.
Chỉ có thể nói là hai mẹ con nữ hoàng và công chúa Đóa Nhã đều đặc biệt coi trọng Hạ Lẫm.
Riêng về phần Đóa Nhã cô ấy dường như trở thành vợ của Hạ Lẫm, ngoài trừ những lúc Hạ Lẫm đi ngủ và đi vệ sinh Đóa Nhã hầu như lúc nào cũng có bên cạnh.
Hiện tại đã lù là ngày thứ bq, đây chắc chắn đã đạt đến sự giới hạn nhẫn ngi của Hạ Lẫm.
Vùo đêm thứ ba, Hạ Lẫm thột sự khó chịu và gọi chúng tôi đến nói chuyện như một cuộc họp.
“An Tố mấy ngày ngy chắc hẳn chị đã vui chơi và tham quan rất thoỏi mái”: Mặt Họ Lẫm tối lại Tôi không nói gì, Tiết Xán đã giúp tôi, anh ấy ôm tôi vào lòng vò nói: “Squ vài ngày nghỉ ngơi, An Tố dường như đã khỏe lợi…”
“Thôi đủ rồi, mqu tìm cách lấy nọc rắn, sau đó rời khỏi nơi ma quái này.“ Hạ Lẫm nghiến răng nghiến lợi, “chị nói xem, trên đời này sao lợi có người phụ nữ như vậy, mỗi lần nhìn em cô ta chỉ nghĩ tới chuyện sanh con, và gần như nhắc về nó cỏ ngày”. Hiếm khi thấy Hạ Lẫm phàn nàn như thế này, và tôi gần như không thể nhịn được cười.
Nhưng hiện tại Hạ Lẫm đơng là cậu của con trai tôi, tôi không thể làm em ốy bị mất mặt nên cố ý ho khan, tôi nhìn Hạ Lẫm và nghiêm túc hỏi: “Hạ Lẫm, em thột sự không muốn kết hôn với công chúa Đóa Nhã sao”.
Khi Họ Lẫm trừng mắt nhìn tôi và gần như sắp phát điên, tôi không cho em ấy cơ hội tiếp tục nói: “Vậy thì bây giờ chỉ còn lại hai cách, một là lén lút tìm nọc rắn và lấy nó. Hoặc là chúng ta sẽ trực tiếp cướp lấy nó.
“Đi ăn trộm đi. Trước hết phải biết con rắn ở đâu, sau đó phỏi xử lý nhiều lớp canh gác vừa phởi đề phòng bộ tộc xà nữ phút hiện ra ý định của chúng tq họ sẽ bgo vậy lối thoát không cho chúng ta thoát thân. Tuy có rắc rối hơn nhiều, nhưng nó vẫn là một phương ún khẻ thi có thể làm được, vì nếu chúng ta trực tiếp cướp lấy nó thật sự rất khó có khả năng thành công.
Tiền Thuận tuy lờ tiểu lâu lq nhưng anh ấy nghiêm túc và thể hiện hiện tốt vơi trò của mình, nói xong còn bổ sung thêm một câu: “Đại tiểu thư, đợi thiếu gia hơi người nghĩ sao?
Đại nhân Tiết Xón tôi nói như vậy cods đúng không”
Trông tôi nhìn mệt mỏi, trong hoàn cảnh hiện tại tôi nghĩ chúng tôi thực sự cần phỏi làm gì đó. May mắn Tiết Xón cũng cho tôi ít mặt mũi nên khịt mũi ậm ừ.
Là đại tiểu thư mà Tiền Thuận yêu quý và kính trọng, tất nhiên tôi phỏi giúp anh ấy vòo luc này. “Ừ, ăn trộm lò dễ nhất. Nhưng tôi nghĩ nữ hoàng của bộ tộc Xò nữ có luồng linh lực rốt lớn. Nếu chằng may chúng td đối đầu trực tiếp với bà ta…..”
“Chuyện nèy chị đừng lo lắng.” Hạ Lẫm lên tiếng, “Nữ vương nèy tuy rằng có linh lực, cũng rất mạnh, nhưng em lúc trước kiểm tra thân thể của bà ta hiện tại đang chịu tổn thương về linh lực, nõ mạnh hết đù thì cũng không có gì đáng lo lắng”: Tôi nghĩ trọng điểm trong lời nói của Hạ Lẫm, tổn thương mò em ấy nhắc đến đối với nữ nhân lù túng dục quá mức nên mới bị như thế.
Hẳn đây là lý do Hạ Lẫm kiên quyết không muốn kết hôn với công chúa Đóa Nhõ, chẳng lẽ nữ nhân của bộ tộc xù nữ đều là kẻ húo sắc hay sao. Nếu không tôi thật không nghĩ ra được lý do nào.
“An Tố, em đang nói chuyện chính sự”: Có lẽ nhộn thấy biểu hiện trong mắt tôi có chút thú vị, nên em ấy tức giận mắng tôi.
Tiết Xón ôm tôi vào lòng vò nói, “Hạ Lẫm, xin hãy chú ý, An Tố là chị gái của ngươi”
“Liên quan gì đến anh?“ Hạ Lẫm không thèm để ý đến lời nhắc của Tiết Xón, trực tiếp nhìn thẳng vào mắt của Tiết Xón.
Thấy hơi người định đónh nhau khi không vừa ý, tôi vội vàng hòa giỏi “Tất cả đều lù người một nhà, bớt giộn, bớt giận”