By Như Oanh
Ngất xỉu không giải quyết được vấn đề gì, sau khi ngất đi, tôi ở trong trạng thái rất kỳ lạ, tôi thực sự nhìn thấy linh hồn của Ninh Trác, nhưng tôi không thể chạm vào, không thể chạm vào cũng không cách nào nói chuyện, chỉ có thể nhìn thân ảnh của anh dần dần rời xa.
“Đừng …” tôi đối hồn phách của anh thì thào nhưng anh ta phớt lờ tôi… “Đừng … Ninh Trác…”
Sau khi tôi ngất đi, Tiết Xán hốt hoảng truyền quỷ khí của mình cho tôi, tôi từ từ tỉnh lại, nhưng hoàn toàn không còn dấu vết của Ninh Trác.
“An Tố, không sao, không sao đâu.” Tiết Xán ôm tôi vào lòng, an ủi tôi, bởi vì linh hồn của anh ấy đã nuôi dưỡng thân thể tôi trở thành cương thi, thần trí của tôi cũng trở nên minh mẫn.
Khóc không giải quyết được vấn đề gì.
Tôi nhờ Tiết Xán đỡ dậy, đi đến bên cạnh Hạ Lẫm, nghiêm túc nói: “Bằng tất cả năng lực của Hạ gia, chị muốn em cứu Ninh Trác.”
Bây giờ tôi không chỉ là chị gái, mà là gia chủ Hạ gia.
Đây cũng không phải thỉnh cầu, mà là mệnh lệnh.
Sau khi Hạ Lẫm nhìn tôi một chút, liền cung kính lên tiếng: “Được “
Hạ Lẫm quay lại kiểm tra cơ thể Ninh Trác một lần nữa, rất cẩn thận, hết lần này đến lần khác bàn bạc với Mary, tôi biết Hạ Lẫm đang suy nghĩ về mọi khả năng.
Dù chỉ có một tia hi vọng cũng tốt.
Tôi cùng Tiết Xán mệnh cách tương khắc đều có thể giải quyết, vậy tại sao không thể cứu vãn sinh mệnh Ninh Trác trở về một lần nữa?
Chắc chắn phải có cách.
Chắc chắn phải có cách!
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Hạ Lẫm và Ninh Trác trên mặt đất.
Khoảng mười phút sau, Hạ Lẫm đứng lên, lắc đầu nói với tôi: “Không có cách nào. Với tốc độ này, không bao lâu nữa anh ta liền sẽ triệt để hồn phi phách tán.”
Lần này Hạ Lẫm cũng là lấy một cái bác sĩ góc độ nói.
Thấy tôi sắp mất kiểm soát cảm xúc lần nữa, Hạ Lẫm nói với than phận là em trai: “Nhưng chúng ta có thể đặt thân thể của Ninh Trác vào trong băng vạn năm để ngăn cơ thể của anh ấy tiếp tục bị tổn thương, em sẽ đi tới nơi tổ tiên Hạ gia tìm cổ tịch xem.
“Đúng vậy, Hạ gia có nhiều sách cổ như vậy, chúng ta có thể từ trong đó tìm ra manh mối.” Với tôi, câu nói này là cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Tiết Xán chú ý tới ánh mắt của tôi khôi phục, liền tiếp lời: ” Không sai, không chỉ Hạ gia, nếu là có cần dùng đến Tiết gia, cậu có thể nói cho tôi biết,nhất định có thể tìm ra biện pháp.”
“Anh tới đây giúp tôi một việc.” Hạ Lẫm rất thẳng thừng ra lệnh cho Tiết Xán
Tiết Xán nhìn ta một cái, vậy mà cam tâm tình nguyện bị sai khiến, đem Tiết Chỉ nhét vào trong lòng tôi, nói với Tiết Chỉ: “Daddy giao cho con một nhiệm vụ: con trông chừng mẹ.”
“Vâng ạ, Tiết Chỉ hứa hoàn thành nhiệm vụ.”
Hạ Lẫm không có chút nào khách khí, đã dạy cho Tiết Xán một loại pháp thuật có thể đem quỷ khí ngưng kết thành tia giống như tơ lụa, để Tiết Xán không ngừng chế tạo quỷ khí tia, đem Ninh Trác trên mặt đất tầng tầng bao vây lại.
“Dạng này có thể tạm thời tẩm bổ cơ thể Ninh Trác bằng quỷ khí. Mặc dù không làm cho thân thể chuyển biến tốt đẹp, nhưng cũng không làm cho tình huống chuyển biến xấu. Ít nhất cũng có thể cầm máu.”
Bởi vì liên tục chảy máu Ninh Trác bây giờ đã trở thành một huyết nhân.
Nhưng đúng như Hạ Lẫm đã nói, khi quỷ khí Tiết Xán bao bọc Ninh Trác như xác ướp, vết thương không còn rỉ máu nữa.
Và linh hồn cũng rốt cục không còn tán loạn, liền ở trong trạng thái tương đối ổn định, mặc dù chỉ còn lại một bóng mờ mờ ảo nhàn nhạt..
Hạ Lẫm dặn dò Tiết Xán phải đưa Ninh Trác vào trong băng vạn năm càng sớm càng tốt, nếu không, nếu linh hồn cuối cùng tan rã, anh ấy sẽ không bao giờ sống lại được.
Vì vậy, thời gian bây giờ rất ngắn, chúng tôi phải đến Bắc Cực càng sớm càng tốt, nơi chúng tôi đang tìm kiếm là vạn niên hàn băng.