Ninh Uyển Uyển thế nào mà giờ đến giờ vẫn còn đánh giá sai năng lực của tôi, cho là mình có thể đón lấy một chưởng này?
Tự tin một cách mù quáng dẫn đến hậu quả chính là, cô ta hiện tại đã nhanh tan ra thành từng mảnh.
Nhưng tôi biết bây giờ cái tôi muốn đối phó không phải nàng, mà chính là ác linh, tôi trực tiếp vọt cái tới bên cạnh ác linh, đem thân thể nó nâng lên giữa không trung, dùng lực đạo toàn thân dốc hết vào thân thể Mary.
Tôi không phải là làm tổn hại thân thể Mary mà là đem ác linh bức ra bên ngoài cơ thể, sau đó không chút do dự, tôi trực tiếp xuất thủ đánh cho ác linh hồn phi phách tán, hoàn toàn biến mất.
Trong nháy mắt điện quang hỏa thạch, tôi vậy mà liền giải quyết xong hết thảy.
Nhìn thấy ác linh hoàn toàn biến mất, tôi rốt cuộc mới tỉnh táo lại một điểm, thở hổn hà hổn hển, thân thể dường như mềm nhũn, nhưng cố gắng đứng vững.
Nhưng tôi lại là không hề để ý đến bộ dạng mình, lập tức vọt tới Tiết Xán, ân cần hỏi han: “Tiết Xán, anh không có vấn đề gì chứ?”
Tiết Xán không trả lời ngay vấn đề của tôi mà chỉ là ngẩng đầu nhìn tôi, nhìn thấy tôi trong nháy mắt, sửng sốt nói: “An Tố nàng…”
“Em làm sao?” Tôi lúc này nhìn Tiết Xán toàn thân đẫm máu, căn bản là không có tâm tình để ý biểu hiện của anh, chỉ là đỏ hoe mắt, cẩn thận kiểm tra thân thể anh.
“Không có gì.” Tiết Xán cấp tốc nói, biểu lộ khôi phục bình thường, chỉ là ôm chặt lấy tôi, “Không hổ danh là nương tử của ta, thật lợi hại.”
Anh vỗ vỗ đầu của tôi sau đó liền nhanh chóng đứng dậy, ánh mắt rơi xuống Ninh Uyển Uyển, vô cùng băng lãnh.
“Hừ, Ninh Uyển Uyển, cô đã thành công chọc giận ta, cô có phải rất muốn chết hay không? Được, lần này ta giúp cô toại nguyện.”
Quỷ khí mênh mông từ trên người Tiết Xán phát tán ra, vừa nãy chỉ có ác linh bên trong thân thể Mary mới là đối thủ của Tiết Xán, nhưng hiện tại ác linh đã bị tôi giết chết, bây giờ căn bản không gì có thể địch lại nổi Tiết Xán.
Tình thế xoay chuyển quá nhanh chóng, Ninh Uyển Uyển không ngờ tôi lại trở nên đột phá như vậy, tính toán kỹ càng cô ta chắc chắn không muốn đối chiến với cơn thịnh nộ của Tiết Xán, quả nhiên đang lập tức chuẩn bị chạy thoát.
Cô ta muốn chạy?
Không biết vì cái gì, rõ ràng đang cuống cuồng muốn chạy thoát thân như vậy mà lại cố tận lực quay lại nhìn tôi một chút, sau đó nở một nụ cười quỷ dị, dùng khẩu hình miệng mà nói cái gì đó với tôi, tôi nhìn kỹ thì phát hiện ra.
“Ngươi xong!”
Đã đến lúc này rồi mà cô ta còn chưa biết tình hình của mình, nữ nhân điên cuồng này sao lại sống được đến chín trăm năm vậy?
Tiết Xán hiển nhiên hiểu được ý đồ muốn trốn chạy của cô ta, dự đoán phương hướng mà đem một chưởng bổ theo đường cô ta chạy, tay trái Ninh Uyển Uyển bị trúng một chưởng nồng đậm hắc khí dẫn đến bị ăn mòn, có thể nghe rõ ràng tiếng “xì xì” truyền tới.
Vậy mà Ninh Uyển Uyển dường như quyết liệt điều gì đó, cô ta cắn chặt răng một cái, trực tiếp đem cánh tay kia kéo đứt lìa ra.
Ném lại cái tay cụt về sau cô ta tiếp tục chật vật chạy trốn.
Bởi vì tất cả mọi người đều bị trọng thương, nhất là Tiết Xán và Ninh Trác, chúng tôi liền quyết định tạm thời thả đi Ninh Uyển Uyển không truy đuổi nữa.
“Đi, chúng ta trước hết về chữa trị vết thương, Hạ Lẫm, em mang theo thi thể Mary.” Lời nói phát ra tôi rõ ràng thấy sửng sốt một chút, giọng nói này phát ra từ miệng tôi lại mang một thanh âm già nua khàn khàn, giống như giọng nói của một bà lão bảy tám mươi tuổi vậy.
Tôi căn bản cũng không suy nghĩ nhiều, trước kia cũng đã xuất hiện tình huống này, bỗng nhiên hít một hơi quỷ khí liền bị sặc khiến về sau giọng cũng khàn khàn như vậy, chỉ cần một hồi khôi phục lại liền tốt.
Đây chỉ là ít bệnh vặt.
Hạ Lẫm cõng thi thể Mary, tôi vịn Tiết Xán, Ninh Trác đi ở giữa, nhìn nhóm người chúng tôi bây giờ có thể dùng một từ rất chính xác để hình dùng: “Già yếu tàn tật.”
“Tiết Xán, có phải trên mặt em có thứ gì đó bẩn thỉu?”