Nếu như nó lần nữa chạy mất, vậy chúng tôi sẽ phải tìm nó một lần nữa, chúng tôi thật sự là không phải đến đây chơi đùa, hiển nhiên Tiết Xán cũng hiểu ý của tôi, anh trực tiếp đem chín trăm năm quỷ khí dành dụm mà phát tán bánh trướng ra, cả phòng liền bao phủ một màu đen, trong căn phòng toàn bộ đều nằm dưới sự khống chế của Tiết Xán, kể cả thời gian lẫn không gian.
Ý thức được mình không thể tùy ý trốn thoát đi đâu được, con búp bê nguyên bản một bộ mặt đáng yêu vậy mà liền xuất hiện biểu tình dữ tợn, tiếng cười cũng biến thành một loại oán độc rõ ràng, nó bắt đầu giãy dụa kịch liệt.
Mấy ngày nay Tiết Xán đã bị con ác linh này chọc giận nhưng đều cố gắng kiềm chế nhẫn nhịn, mấy lần trước đều bị nó chơi tức chạy mất, lần này nhìn thấy nó hai mắt anh rực đỏ lên.
Ác linh biết không thể chạy ra được lối nào, liền quay ra bắt đầu điên cuồng phản công.
Trong căn phòng bao trùm toàn bộ hắc khí đen tôi nhìn thấy Tiết Xán cùng ác linh giao đấu còn mình thì bị bài xích bên ngoài, nguyên bản không tiến vào vòng khí đen kia được.
Con ác linh này thật không thể ngờ lại có lực lượng lớn đến như vậy, từ thân thể mềm nhũn của búp bê ngưng kết ra bên ngoài một màn khí khiến nó trông như một hình người dữ tợn.
Cái hình nhân kia quanh thân tản ra huyết hồng ánh sáng, trong màu đen bao trùm tôi nhìn thấy hồng quang chiếu xuống, nó không có vũ khí nào mà lại là dùng răng cắn.
Lúc trước chọn con búp bê này thật không ngờ tới, hai cái răng nanh của nó vậy mà giờ lại trở thành ác linh vũ khí, bén nhọn đâm vào thân thể của Tiết Xán.
Phải biết Tiết Xán bản thân là Quỷ hồn, đồ vật bình thường không thể nào làm bị thương anh, nhưng mà cái răng này vậy mà có linh lực cắn sâu vào anh đến vậy.
Tôi ở bên ngoài nhìn vào mà tâm tình nóng như lửa đốt, không cách nào nhúng tay vào, không phải tôi đã trở nên rất mạnh rồi sao? Vì cái gì giờ đây vẫn là bất lực?
Đáng chết, thật đáng chết.
Không biết trải qua bao nhiêu lâu, vòng khí đen xen lẫn anh huyết hồng quang liền trở nên mông lung hỗn độn, Tiết Xán từ trong hỗn độn vươn tay ra kéo tôi vào, đi vào bên trong mọi cảnh vật dần dần hiện lên rõ ràng.
“An Tố, nàng tạm thời đứng tại chỗ này.” Sau khi đem tôi đặt ở một nơi an toàn, Tiết Xán lại xông vào.
Tôi ổn định thân hình nhìn ác linh trước mắt. Con ác linh đó phát ra một tiếng nóng nảy gào thét, bay cuồng loạn bên trong như muốn xông phá vòng phong tỏa của Tiết Xán, tôi cảm giác như nó biết được nếu như không đánh bại được người trước mắt này thì nó chắc chắn sẽ bị chết thảm.
Nó quay lại phóng tới Tiết Xán. Tiết Xán thân hình liền như bị tách ra, về sau liền thấy hai cỗ lực đạo lóe lên cùng chiến đấu một chỗ.
Thế lực ngang nhau, vậy mà là thế lực ngang nhau, đã bao lâu rồi tôi chưa thấy Tiết Xán gặp được đối thủ bất phân thắng bại như thế này? Mà hiện tại Tiết Xán đang là ở trạng thái hoàn hảo, là nghịch thiên tồn tại.
Tôi muốn tiến lên hỗ trợ nhưng lực bất tòng tâm, mà lại cũng không dám nói lời nào, sợ Tiết Xán phân tâm.
Trấn đấu tiếp tục nửa giờ sau, về sau rốt cuộc có kết quả, đầu tiên là ác linh hiện ra thân hình, thân thể vặn vẹo méo mó, nó gào thét the thé: “Ngươi là ai, ngươi không phải người! Tại sao ngươi lại có năng lực lợi hại như thế này!”
Cái này không phải là nói nhảm sao? Nghe được nó nói như vậy tôi lại thở ra một hơi nhẹ nhõm, chỉ có những kẻ thất bại mới không cam tâm gào thét lên như vậy.
“Ta là ai? Ta là tổ tông của ngươi.” Tiết Xán thân hình cũng hiển hiện ra, không chút do dự hướng phía ác linh, ác linh bây giờ năng lực cực kỳ suy yếu, căn bản không có chút kháng cự.
Lần thứ nhất, Tiết Xán bẻ gãy cánh tay của con búp bê.
Ác linh hét thảm một tiếng.
Thứ hai, anh bẻ gãy hai chân con búp bê, lại dùng tay trực tiếp cắm vào trong bụng của nó.
Hiện tại con búp bê cũng chỉ còn lại một cái đầu to trên mặt đất ùng ục lăn lộn, Tiết Xán không tiếp tục hạ thủ, anh từ đầu đến cuối đều nhớ kỹ cái quy tắc của trò chơi này là phải để tôi tới kết thúc.